Hát văn quan Hoàng Mười là một trong những bài văn thỉnh hay nhất và được nghe nhiều nhất. Vậy lời văn thỉnh quan hoàng Mười Nghệ An đầy đủ như thế nào? Hãy cùng Tamlinh.org tìm hiểu.
Hát chầu văn hầu Đồng: bản sắc riêng của Việt Nam
Tín ngưỡng thờ Mẫu hay tín ngưỡng thờ “Tam Phủ”, “Tứ Phủ” trong đó có nghi lễ hát văn, hầu đồng hiện nay được tôn thờ nhiều trong dân gian, tạo nên một bức tranh hết sức đa dạng và phong phú của đời sống văn hóa tâm linh mang bản sắc riêng của Việt Nam.
Khác với hát ca trù, quan họ cổ hay hát xẩm - hát chầu văn hầu thánh là sự kết hợp cả dân ca và dân vũ. Hình thức hát văn cũng rất phong phú, gồm hát thờ, hát thi, hát hầu (phục vụ hầu đồng, lên đồng) và hát nơi cửa đền. Để phục vụ nghi thức hầu bóng của các thanh đồng, nhiều địa phương phát triển đội hát văn, một số ca sĩ chuyên nghiệp và không chuyên cũng chuyển hướng đi sâu vào đề tài hát văn để mưu sinh.
Mỗi đội hát văn phục vụ hầu đồng có tới 5, 7 người, nhạc cụ để phục vụ hát văn rất phong phú; ngoài nhạc cụ cơ bản đàn nguyệt, trống, phách ra còn có sáo, tiêu, đàn thập lục, đàn nhị… Mỗi năm, không biết bao nhiêu các “vấn hầu” được tổ chức ở các cửa đền, cửa phủ to, nhỏ khác nhau theo điều kiện của từng cơ cánh nhà đồng.
Nhìn về góc độ văn hóa, “hầu bóng” là loại hình nghệ thuật sân khấu dân gian tổng hợp mang đậm bản sắc của dân tộc Việt Nam, trong đó có âm nhạc, văn học, vũ đạo, kịch câm, mỹ thuật… Chúng tôi đã có dịp thức trắng đêm để nghe và ghi lại nội dung các bài hát văn ở đền Suối Mỡ, huyện Lục Nam (Bắc Giang) thấy rằng, về cơ bản, các bài hát văn đều có nội dung ca ngợi đất nước, quê hương, đời sống mới, với những chất liệu âm nhạc đặc sắc, tươi vui, sống động được chắt lọc từ âm nhạc cổ truyền.
Một điều đặc biệt, các thanh đồng và cung văn không cần phải tập luyện để khớp với nhau mà hoàn toàn diễn theo ngẫu hứng. Có những giá hầu “bốc đồng” làm cho khán giả dự hầu cùng vỗ tay nhún nhảy vui nhộn như mình đang trong vai diễn. Chỉ một vuông chiếu làm sân khấu với những đạo cụ đơn giản như, đao, kiếm gỗ, mồi nến, quạt giấy, dải lụa, hương, nến… vậy mà hàng chục các bóng Quan lớn, Chầu bà, ông Hoàng, bà Chúa, Thánh Cậu, Tiên Cô được các thanh đồng thể hiện làm cho người dự lễ xem hầu bị mê mẩn hút hồn.
Một vấn hầu Thánh có thể xem là chương trình biểu diễn nghệ thuật tâm linh, trong đó diễn viên là thanh đồng, các nhạc công là cung văn. Những người tham dự “hầu” được thưởng thức một buổi văn nghệ, thỏa mãn nhu cầu tâm linh. Ngoài ra, đi “hầu” ở nơi xa mọi người được thăm quan các danh lam thắng cảnh cho tinh thần thoải mái sau những ngày lao động vất vả.
Xuân Hinh hát văn hầu giá quan Hoàng Mười
Hoài Thanh hát văn hầu giá quan Hoàng Mười
Văn cổ: Văn Chung hát văn hầu giá quan Hoàng Mười
Bản lời văn thỉnh ông hoàng Mười Nghệ An
Bài 1
Trấn thủ Nghệ An ... ông Hoàng Mười trấn thủ Nghệ An
Về huyện Thiên Bản làm quan Phủ Dày
Chống đất chỉ trời gươm thiêng...chống đất chỉ trời ì i
Đánh đông dẹp Bắc việc ngoài hì binh nhung í ì i
Một đấng anh hùng tuổi thanh xuân...một đấng anh hùng ì i
Tài danh nổi tiếng khắp vùng...khắp vùng đất trời Nam í ì i
Vô chùa niệm Phật Quan Âm Phật ban
Bốn chữ minh tâm thiện tài ở trong thời, trong thời học phép Như Lai í ì ì ì
Trong thời học phép Như Lai mà đêm đêm ôn luyện văn bài, sử kinh Hoàng tiêu dao
Tiêu dao di dưỡng tính tang tình í i ì ì
Tiêu dao di dưỡng tang tình thơ Tiên
Một túi sách Phật kinh trăm tờ lúc thửa nhàn, thửa nhàn họa phú ngâm thơ í i ì ì
A phụng giá ông Hoàng hôm nay phụng giá ông Hoàng
Sớm hôm nhang khói đăng nhang phụng thờ chân kinh có chữ nam mô A Di Đà Phật
Hoàng đi chấm đồng tay ông có phép thần thông
Bút pháp tinh anh tửu nhập thần, hoa khai quả kết vạn cảnh xuân
Tay Tiên bình bút an trăm họ, thiên hạ âu ca hưởng thái bình
Mới hay là thú hữu tình, gió trăng bầu bạn rượu bình tri ân
Trông lên mà đỉnh giáp non thần, cảnh Tiên như giục bước chân lên ngàn
Thung dung giữa chốn thạch bàn, tai nghe tiếng hát tiếng đàn thông reo
Nhìn lên đỉnh núi chân đèo suối trong nước chảy trúc reo quanh đồi
Hương thơm thoang thoảng gọi mời, Bồng lai tiên cảnh giữa nơi phàm trần
Cung hoa gác ngọc lầu tần, tay Tiên chuốc chén kỳ tân dâng mời
Trông hoa con lại nhớ đến Người
Xuân về con lại nhớ đến đức Hoàng Mười, đức Hoàng Mười trong Nghệ An
Để tay Tiên chuốc chén rượu mời
Nhất tuần sơ dâng lên bệ ngọc dâng lên để cúng Mẫu
Thừa huệ dâng mời là mời rước ông Hoàng Mười xơi
Các cô dâng mời là mời rước ông Hoàng Mười xơi
Quỳnh tương chuốc chén rượu mời
Rượu sen cùng là rượu cúc các cô dâng mời là mời rước ông Hoàng Mười xơi
Các cô dâng mời là mời rước ông Hoàng Mười xơi
Nhất tuần sơ nhị tuần á ông hiến cạn rồi
Tam tuần chung dâng lên cúng Mẫu
Thừa huệ dâng mời là mời rước ông Hoàng Mười xơi
Các cô dâng mời là mời rước ông tam tuần chung
Hờ ... hơ chứ đất Nghệ An có anh hùng hào kiệt
Tiếng ông Mười còn lẫm liệt ngàn xưa
Hoàng vung gươm lên ngựa đề cờ, ra tay gìn giữ cõi bờ Việt Nam
Hơ hờ...hơ hờ....hơ hớ
Chứ chí anh hùng ông Hoàng Mười ra tay sấm sét
Đi đến đâu giặc phải tan ngay chứ Việt Nam còn ghi chép sử này
Cùng bao đền ngọc đêm ngày khói hương
Hờ...hơ chứ Hoàng về dâng tiễn tuần hương
Mà khấu đầu vọng bái mười phương...mười phương xin độ trì
Chở che nào có xá gì trăm năm Hoàng tu đức cũng vì ngày hôm nay
Rượu đào...rượu đào nhấp chén nhưng chớ say
Vui cùng thế sự vài giây...vài giây cho thỏa lòng
Bao công lao đắp điếm vun trồng, tưới lan thời lan tốt vun hồng thời hồng xanh
Phong khăn điều áo ngự hoàng anh bút trần đố ai họa được bức tranh ông nào tày
Vòng vàng nhẫn ngọc lòng tay cổ đeo kim khánh chân hài thêu hoa
Trăng bao ơ ớ ơ ờ nhiêu tuổi trăng già
Ghế Hoàng năm nay bao tuổi mà vẫn hào hoa, hào hoa hơn người
Thế gian có nhớ miệng Hoàng cười, nhớ câu hoàng nhủ, nhớ lời Hoàng truyền ban
Đời người chỉ ngắn tấc gang gắng tu nhân tích đức ắt vẻ vang trong gia đình
Như cây muốn tốt lá mà xanh cành, nhất tâm thời tu đức
Ta dành...ta dành phần cho í i à
Người ơi đừng ngại chớ lo, cõi tu như bể rộng nhưng khéo dò vẫn tới nơi í i à
Người ta sống ở trên đời tiền dòng bạc chảy để rồi làm chi
Cuối cùng cũng chẳng đem đi mà đem đi cũng chẳng làm gì cho ai
Cho nên đã có lộc lại có tài nhưng phải có phúc
Rồi lại phải thọ để hưởng lộc đời ta ban
Kẻ nào a ới à còn kẻ nào dạ hiểm lòng gian
Đảo điên tráo trở ta xóa cho tan sạch lầu
Ai thủy chung đức độ trước sau ta mở đường hạnh phúc bắc cầu vinh hoa
Ta cho rộng cửa cao nhà, buôn may thời bán đắt lộc đề đa luôn thịnh cường
Thương ai vất vả đoạn trường, gian nan thời càng lắm ta thương...ta thương càng nhiều
Chở che a ới à chở che che chở mọi điều
Qua cơn bĩ cực sẽ tới chiều thái lai
Ta cho lộc ta cho tài chiều có khi vơi tối khi cạn nhưng sớm mai lại đầy
Nhắc ai nhớ lấy câu này càng nhiều tâm đức thì càng dày vinh hoa
Lòng trời... lượng bể bao la ...lòng trời lượng bể bao la
Đuốc thần luôn chiếu rạng khắp hải hà sơn khê
Đã thương vạn sự chẳng nề, trăm điều chếch lệch ta cũng kê cho lại bằng
Vì cam cho quýt đèo bòng, cõi trần còn nhiều duyên nợ nên lòng còn băn khoăn
Xiết bao bể ái nguồn ân ban tài tiếp lộc thi nhân thi từ
Cát đằng thuận gió xuân đưa như xui quân tử đưa thư hảo cầu
Mười hai tố nữ theo hầu trâm hoa cài tóc khăn nhiễu tàu vắt vai
Đầu lược dắt, chân giận văn hài
Cô cả dâng điếu ngự còn cô nàng hai đi theo hầu
Cô ba vội xếp theo sau đất lề quê thói cô tư trên chầu rước ông Mười xơi
Cô năm dâng giá gương soi còn cô nàng sáu rượu đã rót rồi tay chuốc mời ông
Cô bảy dâng đóa huê hồng còn cô nàng tám phò giá kiệu rồng rước ông Mười lên
Cô chín múa lượn sênh tiền vào nhịp ba ra nhịp bảy khiến khách Tiên mơ màng
Cô mười thỏ thẻ oanh vàng tiếng tiêu thời cô thổi khiến lòng Hoàng cứ phiêu diêu
Còn cô mười một a ới à còn cô mười một yểu điệu mỹ miều, lụa hồng thời cô múa khiến làm liêu xiêu lòng Hoàng
Còn cô mười hai chau chuốt dịu dàng, đàn cầm tay gẩy khúc nghê thường nghe xốn xang
Đủ mười hai cô phò tá ông Hoàng, hương xông chiếu huệ màn loan huê hồng.
Ở trên thượng thiên các cô rẽ áng mây vàng, cưỡi con xích điểu rước ông Hoàng Mười về Nghệ An.
Xe loan thánh giá hồi cung
Bài 2
Cành hồng thấp thoáng trăng thanh
Nghệ An có đức thánh minh ra đời
Gươm thiêng chống chỉ đất trời
Đánh Đông, dẹp Bắc việc ngoài binh nhung
Thanh xuân một đấng anh hùng.
Tài danh nổi tiếng khắp vùng Trời Nam
Hai vai nặng gánh cương thường
Sông Lam sóng cả, buồm dương một chèo.
Dựng nền đức Thuấn nhân Nghiêu
Sóng yên bể lặng sớm chiều thảnh thơi
Khi Bích động lúc Bồng lai
Non nhân, nước trí mọi nơi ra vào
Cỏ hoa hớn hở đón chào
Nhớ xưa Lưu Nguyễn lạc vào Thiên thai
Trời Nam có đức Hoàng Mười
Phong tư nhất mực tuyệt vời không hai
Nền chí dũng, bậc thiên tài,
Văn thao - Võ lược tư Trời thông minh.
Tiêu dao di dưỡng tang tình.
Thơ Tiên một túi - Phật Kinh trăm tờ.
Khi Phong nguyệt, lúc bi từ.
Khi xem hoa nở, khi chờ trăng trong.
Khi Thiếu lĩnh, lúc non Bồng,
Cành cây mắc võng, lòng sông ngự thuyền.
Người Thành thị, khách Lâm tuyền,
Nam thanh nữ tú mình quyền bóng sang.
Phong quang đẹp ý Đức Hoàng.
Khác nào Thu cúc - Xuân lan tới tuần.
Xiết bao bể ái, nguồn ân.
Ban Tài, tiếp Lộc, thi nhân, thi từ.
Cát đằng thuận gió xuân đưa
Xui lòng quân tử đề thơ hảo cầu
Năm ba Tiên nữ theo hầu,
Trăm hoa cài tóc, nhiễu Tàu vắt vai.
Phong hoa tuyết Nguyệt đượm mùi,
Dâng câu thiên bảo chúc lời tăng long
Trần duyên chưa trút được lòng,
Đường mây sớm trở xe hồng thượng Thiên.
Nghe thường hội nghị quần Tiên,
Nghe tin người đến thiên duyên chạnh lòng.
Vân tiên mượn cánh chim hồng,
Xin người soi tỏ tấc lòng cho chăng ?
Cầu Ô đem bắc sông Ngân,
Ngồi trong cung Quảng đêm Xuân mơ màng
Bóng trăng soi tỏ canh trường.
Đã cam tấc dạ tuyết sương cùng người.
Thủy tiên dìu dặt đón mời,
Bấy lâu khao khát đầy vơi chạnh lòng.
Vượt bể đào tới ngàn xanh.
Đường Tiên cảnh cũ nặng tình nước non.
Trúc xinh cô Quế cũng giòn.
Phù dung yểu điệu - Mẫu đơn não nùng.
Ngày ngày lên núi ngóng trông.
Đỏ hai khóe hạnh chờ mong Đức Hoàng.
Nhớ xưa hẹn ngọc, thề vàng.
Mừng nay tỏ mặt Đức Hoàng tới nơi
Lên núi rồi lại xuống đồi,
Dưới trăng luống những đứng ngồi ngẩn ngơ.
Vào rừng hái lá đề thơ,
Cậy đôi cánh Nhạn tin đưa tới người.
Cõi Trần mở tiệc mừng vui.
Đông về nhớ Đức Hoàng Mười giáng sinh.
Rượu đào kính chúc Thánh minh.
Phong hoa, tuyết nguyệt phẩm bình mấy chương.
Ngẫm câu Thế sự vô thường
Tấc son mượn nước cành dương tưới nhuần
Vắng người vắng cả mùa Xuân.
Nhớ người vì Nước, vì Dân, vì Đời.
Thế gian nhớ miệng Hoàng cười
Nhớ khăn Hoàng chít, nhớ lời Hoàng ban.
Khi phố Cát, lúc đồi Ngang,
Nón kinh vó ngựa, dăm ngàn tiêu dao.
Đường đường cung kiếm anh hào,
Túi thơ, bầu rượu sớm chiều xênh xang.
Hèo hoa chảy hội Tiên hương
Chấm đồng nhận lính khắp miền Đông Tây.
Khi nương gió, lúc cưỡi mây.
Khi rung khánh ngọc, khi lay chuông vàng.
Hoàng về gối xếp ai mang,
Hèo hoa ai vác ngựa vàng ai trông.
Lệnh truyền cô Quế, cô Hồng,
Hèo hoa, gối xếp, đèn lồng tay mang.
Cô Lan, cô Huệ xếp hàng,
Gióng yên, dắt ngựa lên đàng vân du.
Thuyền Rồng thấp thoáng chèo đưa,
Tinh kỳ nhã nhạc Hoàng về Nghệ An
Phú chuốc rượu:
Bồ đào tửu Linh Sơn tiên nữ cất
Đợi xuân về hội nghị quần tiên
Rượu nồng tiên nữ dâng lên
Tuần sơ dâng tiến án tiền mời Hoàng xơi
Hoàng cúc bôi trung đường tiên tửu
Hằng Nga thiên thượng tuyết thu ba
Tay tiên chuốc chén hoàng hoa
Nhị tuần dâng tiến mới đà thiết thi
Sao thế nhỉ trăng khi mờ khi tỏ
Gớm ghê thay nàng Ngọc Thỏ đa tình
Tay tiên chuốc chén rượu quỳnh
Tam tuần hiến,hỏi ba vạn sáu ngàn ngày là mấy…
CÁC ĐOẠN THƠ PHÚ
Phú
Bởi tiền thế tu nhân tích đức
Khiến xui lên gặp bạn tiên cung
Nợ trần hoàn vương vấn chưa xong
Giục lòng khách mơ mòng tưởng nhớ
Nay đến lúc Hoàng về người ở
Thôi thôi đành vĩnh cách trường ly
Nghĩa trăm năm còn bức ca thi
Dâng hoàng tử làm khi tiễn biệt
Một lối lên tiên nhẹ gót trần
Mây trời cỏ đất hội long vân
Ba sinh gặp gỡ say vì cảnh
Một phút mơ màng vạn cảnh xuân
Văng vẳng bên tai cung đàn nguyệt
Vang vang trong động thú chào xuân
Chẳng hay cảnh ấy về đâu tá
Mong tới nguyên đào vẫn chủ nhân
Hoa đào rơi rắc lối thiên thai
Suối tiễn oanh đưa luống ngậm ngùi
Nửa năm tiên cảnh bước trần ai
Ước cũ duyên xưa có thế thôi
Đá mòn rêu nhạt nước chảy hoa trôi
Cánh hạc bay cao vút tận trời
Ngõ hạnh vườn đào xa cách mãi
Ngàn năm thơ thẩn bóng trăng soi
Yên hà lối trước lại lần sau
Nước biếc non xanh thắm một màu
Đàn hát hôm nay êm dìu dịu
Hạt mây này nọ sạch lầu lầu
Cây xưa lối cũ say vì cảnh
Gió mới xuân về chẳng khác xưa
Nhìn tiên cảnh năm xưa còn đứng đó
Hỏi người năm cũ bây giờ đâu
Hò Nghệ An:
Đất lề quê thói Nghệ An
Miếng trầu cau đậu dâng quan Hoàng Mười
Trông hoa lại nhớ đến Người
Đông về lại nhớ Hoàng Mười Nghệ An
Đất Nghệ An có anh hùng hào kiệt
Tiếng Ông Mười lẫm liệt ngàn xưa
Vung gươm lên ngựa đề cờ
Ra tay gìn giữ cõi bờ Việt Nam
Chí anh hùng ra tay giữ nước
Đi tới đâu giặc phải tan ngay
Việt Nam ghi nhớ sử này
Cung cao điện ngọc đêm ngày khói nhang
Khi hội nghị luận bàn việc nước
Hoàng mang tài thao lược hiến dâng
Lĩnh sắc rồng khiển tướng điều quân
Gươm thiêng ba thước,ngựa hồng xông pha
Đò từ Đông Ba đò qua Vĩ Dạ,
Đò từ Đầm Đá tới Phú Vân Lâu
Non xanh nước biếc một màu
Một con đò nhỏ đưa ghế ông về thăm cảnh Nghệ An
Cũng có phen lên ngàn xuống bể
Trở ra về phủ tía lầu son
Cũng có phen ngắm ánh trăng tròn
Khi xem huê nở khi chờ trăng lên
Đường về xứ Nghệ nghĩa tình,
Sông Lam núi Quyết địa linh bao đời,
Tam Kỳ Mỏ Hạc là nơi,
Đền thờ lăng mộ đời đời khói nhang
Nước sông Lam răng trong răng đục
Gạo chợ Chùa vừa trắng vừa trong
Ghế ông tình mặn nghĩa nồng
Điều lành điều dữ sá cùng trần gian
Muối ba năm muối kia còn mặn
Gừng chin tháng gừng hãy còn cay
Ghế ông đây tình nặng nghĩa dày
Xa xôi chăng mấy cũng về đây ngự đồng
Thuyền rồng còn đợi bến sông
Chở các thanh đồng đi hội trong Nghệ An
Cho dù cách trở sông Lam
Có cầu Bến Thuỷ bắc ngang đôi bờ
Dòng sông Lam bên lở bên bồi
Dấu thiêng Hoàng để muôn đời khói nhang
Đất Thiên Bản còn nhớ người trấn thủ
Đền Mẫu Phủ Giày còn lồng lộng chữ công danh
Ông Mười trấn thủ trong thành
Mười ba năm lẻ còn nức danh tướng tài
Thành Huế ơi sông Hương răng núi Ngự
Cầu Tràng Tiền ,Bến Thuỷ đẹp long lanh
Năm cửa ô về tới đô thành
Nam Đàn xứ Nghệ nức danh Hoàng Mười
Đường vô xứ Nghệ loanh quanh
Nơi Ông Mười ngự như tranh hoạ đồ
Ai vô xứ Nghệ thời vô
Qua cầu Bến Thuỷ tới kinh đô Hoàng Mười
Ngắm xem phong cảnh đất trời
Nghệ An mến khách mến người trọng ân
Cỏ cây chưa trút bụi trần
Đường về chẳng biết rằng gần hay xa
Xinh thay hỡi thú yên hà
Đào nguyên ướm hỏi ai là chủ nhân
Đường xa muôn dặm cũng gần
Giáng lâm giá vũ đằng vân ngự đồng
Chim khôn đã phải cẩm lồng
Cau non, thuốc lá chiều lòng (Hoàng) ăn chơi
Vân du góc bể chân trời
Không đâu lịch sự bằng nơi đền này
Bao giờ Hồng Lĩnh hết cây
Sông Lam hết nước ghế ông đây chưa hết lộc tài
Độ cho đắc lộc tài sai
Thọ khang phú quý trong ngoài hanh thông
Bốn mùa xuân hạ thu đông
Thu Đông tiếp lộc,hạ xuân tiếp tài
Ai mà ăn nói đơn sai
Dù cho của cải cũng để ngoài bể đông
Thương ai chấp lính nhận đồng
Tu nhân tích đức lên công vẹn thành
Ai ơi nên ở cho lành
Kiếp này chưa trọn Hoàng để dành kiếp sau
Nào trời có phụ ai đâu
Sở nguyện như ý sở cầu tòng tâm
Ai mà tích đức tu nhân
Đắp bồi cội phúc thêm phần đề đa
Trăng bao nhiêu tuổi trăng già
Ghế Hoàng bao nhiêu tuổi mà vẫn hào hoa như thuở nào
Trên trời vằng vặc ngôi sao
Trời nam chói lọi anh hào cổ xưa
Thương người dầu dãi nắng mưa
Thương người đi sớm về trưa nặng lòng
Chứng tâm chứng lộc cho đồng
Cho cầu nên ước được gia trung thuận hoà
Các cô quạt nước pha trà
Quần tiên múa hát xướng ca hoạ vần
Cô dâng lên chiếc quạt trầm
Nghiên vàng bút ngọc ân cần khoan thai
Đầu lược giắt,chân giậm văn hài
Cô cả dâng điếu ngự,cô nàng hai theo hầu
Cô ba gối xếp theo sau
Đất lề quê thói cô tư têm trầu Hoàng xơi
Cô năm dâng giá gương soi
Còn cô nàng sáu rượu mời dâng ông
Cô bảy dâng đoá huê hồng
Còn cô nàng tám kiệu rồng rước(ông Mười) lên
Cô Chín múa lượn xênh tiền
Thướt tha yểu điệu khách tiên mơ màng
Cô Mười thỏ thẻ oanh vàng
Tiếng tiêu cô thổi khiến lòng Hoàng nâng nâng
Cô mười một thơ hoạ đôi vần
Dâng ông quý vật kì tân đủ mùi
Cô mười hai sắc nước hương trời
Mười hai cô tiên nữ phò giá Ông Mười lai kinh
Lý Nghệ An:
Thuyền ai thả lưới buông câu
Khoan hỡi dô khoan thuyền quan hoàng Thập
Dập dìu trên sông sóng nước mênh mông
Hương ngát bay trong đền lòng hoàng thấy lâng lâng
Uy danh sáng soi muôn đời một lòng giữ yên trời nam
Muôn dân bắc nam phụng thờ hoàng độ cho nước non bình an
Lòng hoàng thương đồng còn nhiều gian nan
Nắng mưa không quản xin hoàng chứng cho lòng con
Tâm tư theo cánh nhạn hồng gửi về xứ thiên trời nam
Độ cho phúc lâu giàu bền lộc vô nhà như nước dòng sông lam
Bên dòng sông lam có đền đức quan hoàng Mười
Địa linh nhân kiệt vang danh lưu dấu muôn đời
Ngự đồng chơi hào hoa phong nhã
Bao người ngóng trông hộ quốc dân an cho mai sau đời đời ấm no
Phúc lai cho thanh đồng ghế ông hằng ghi nhớ mãi
Con cúi xin ông Mười ông về tiếp lộc để lần sau.
Tổng hợp