Thầy Tàu nhíu đôi lông mày nhìn Kha chăm chú, cả ngày hôm nay ông đã suy nghĩ để rồi bây giờ ông quyết định nói với Kha tất cả mọi chuyện. Nhìn khuôn mặt chất phác, hiền lành xen kẽ đôi chút mệt mỏi của Kha sau một ngày làm việc mệt nhọc. Tuy nhiên đôi mắt đó vẫn ánh lên tia hi vọng bởi đằng sau sự cố gắng đó Kha biết ở nhà đang có một gia đình nhỏ đang đợi anh.
Khẽ tiến lại gần Kha thầy Tàu nói:
- Kha này, cậu có thể ra ngoài nói chuyện với tôi một chút được chứ..?
Kha cười đáp:
- Dạ được chứ, nhưng giờ bên ngoài trời tối nhiều muỗi lắm. Có chuyện gì ông cứ nói ở đây cũng được, nhà có ai đâu..?
Thầy tàu lắc đầu, ông tiếp:
- Nếu cậu muốn biết trong nhà này đang xảy ra chuyện gì thì đi theo tôi.
Thầy Tàu bước đi trước, Kha ngơ ngác nhìn Tư không hiểu chuyện gì.
Tư cũng cúi mặt không dám nhìn thẳng mặt Kha vì Tư biết thầy Tàu sắp nói với Kha điều gì. Kha đi theo thầy tàu ra bên ngoài, thấy ông đứng ở một đoạn cách khá xa ngôi nhà Kha vội chạy đến hỏi:
- Có chuyện gì mà ông phải đi ra tận đây mới nói được thế..?
Thầy Tàu nhìn Kha thở dài kẽ đáp:
- Tôi có điều này muốn nói với cậu, nhưng chỉ sợ cậu không tin. Mà chắc chắn cậu sẽ không tin, tuy nhiên tôi vẫn sẽ nói vì nó liên quan đến tính mạng của cậu. Cậu biết tôi làm nghề gì chứ..?
Kha gật đầu trả lời:
- Tôi cũng nghe bác Phúc nói qua ông làm nghề bốc mộ, hơn nữa còn biết xem phong thủy.
Thầy Tàu nói:
- Đúng vậy, không giấu gì cậu. Ngoài những thứ đó tôi quả thật còn là một đạo sĩ khi còn bên Trung Quốc. Chuyện kể ra thì dài nhưng gần như cả cuộc đời tôi là sống ở Việt Nam, lang thang trên khắp các vùng của đất nước này, chùa nào tôi cũng đến, nơi nào tôi cũng đã dừng chân qua. Tôi làm công việc bốc mộ cũng là để an ủi linh hồn của những người đã chết. Khi nghe tôi nói những điều sắp tới đây cậu phải thật bình tĩnh.
Kha đáp:
- Có gì ông cứ dạy bảo ạ..?
Thầy Tàu hướng đôi mắt nhìn về phía ngôi nhà rồi hỏi Kha mấy câu:
- Hơn một tháng qua vợ cậu có điều gì bất thường, ví dụ như cô ấy đang ốm bệnh nặng bỗng đột nhiên khỏe lại. Hay có ảnh hưởng gì tới sức khỏe không..?
Kha trả lời:
- Dạ cũng không có ạ, tôi đi làm cả ngày về nhà lúc nào cũng thấy vợ vẫn bình thường. Chỉ có điều tháng gần đây cô ấy ít ra ngoài, ăn nhiều hơn trước và cũng ít tiếp xúc với tôi. Nhưng những điều đó là bình thường ở bà bầu mà..?
Thầy Tàu thở hắt ra:
- Kha này, tôi biết cậu sẽ rất sốc nhưng vợ cậu đã chết hơn một tháng nay rồi.
Người đang sống trong gian nhà dưới không phải vợ cậu nữa, đó là một con quỷ nhập tràng. Ngay sáng nay bước chân vào nhà tôi đã nhận ra mùi tử thi phát ra trong nhà của cậu. Cho đến trưa nay…
Kha túm lấy cổ áo thầy Tàu hét toáng lên:
- Ông im đi, ông là đồ thầy bùa đáng chết... Tại sao...tại...sao ông dám nói như vậy…? Ông cút khỏi nhà tôi ngay...Cút đi…
Thầy tàu lắc đầu:
- Đáng tiếc giờ tôi không thể đi được, thấy cậu là người tốt nên tôi có ý muốn giúp cậu giữ lại mạng sống. Giờ tôi hỏi tiếp đây, cậu thử nghĩ xem những ngày qua có xảy ra những chuyện này không thì sẽ rõ…
Nhìn thẳng mặt Kha thầy tàu hỏi:
- Có phải tháng qua ban đêm nhà cậu luôn có tiếng đổ vỡ, dạng như vỡ bát, vỡ đĩa. Mà chuyện này chỉ xảy ra trong ban đêm, thức ăn dù đang là mùa đông nhưng vẫn rất nhanh bị ôi thiu, vợ cậu chỉ thèm ăn thịt gà, cô ấy một tháng qua không ra ngoài vào buổi sáng có phải không…? Không có bà bầu nào lại tự giam mình trong một căn phòng cho tới ngày sinh nở cả..? Và mỗi khi cậu vào trong phòng cô ta luôn luôn ngồi chứ không nằm, mặt hướng vào trong tường, đôi mắt sáng lên trong đêm tối... Có phải như thế không..?
Kha bàng hoàng nuốt nước bọt thả tay túm cổ áo thầy Tàu ra lùi người về sau hoảng sợ.
Gió từ những bụi cây lùa vào khiến Kha lạnh xương sống, những lời thầy tàu vừa nói không sai một thứ gì cả. Quả thật một tháng vừa qua vợ Kha có tất cả những biểu hiện đó, ban đầu chính Kha còn thắc mắc nhưng vợ nói vẫn ổn nên Kha tin như vậy. Giờ đây nghe một lão thầy bùa chỉ vừa mới ghé qua nhà sáng nay nhưng lại có thể đọc ra vanh vách những thứ mà chỉ Kha và vợ biết thì Kha không thể không tin điều ông ta nói là sự thật.
Chưa hoàn hồn Kha nghe thầy tàu tiếp tục nói:
- Đó là những biểu hiện của quỷ nhập tràng, chắc chắn xung quanh ngôi nhà này còn có tiếng mèo kêu vào ban đêm nhưng vì sống ở chỗ heo hút, cây cối, bờ bụi rậm rạp này nên cậu không chú ý. Vợ cậu đã chết hơn một tháng nay rồi..
Lời thầy tàu nói ra như sấm động bên tai, Kha gục hẳn xuống miệng lắp bắp:
- Không thể nào….không thể nào… Ông là kẻ nói dối, tôi không tin ông...Tôi không tin
Nói đoạn Kha vùng dậy bỏ chạy vào nhà nhưng ngay lập tức Kha bị một người giữ chặt lại rồi đánh ngất. Đó chính là Tư, đoán trước được chuyện này nên thầy tàu đã cẩn thận dặn Tư nếu Kha mất bình tĩnh lập tức phải ngăn anh ta lại. Sau khi Kha ngất đi, khoảng 5 phút sau thầy Tàu cho Kha ngửi cái cục có mùi thơm như lần trước dùng với con ông Phúc khi lấy máu con bé. Lát sau Kha tỉnh lại, thấy mình vẫn đang ở bên ngoài nhà Kha sợ hãi nói:
- Hai người, hai người định làm gì gia đình chúng tôi... Tôi van xin các người đừng giết vợ con tôi… Tôi lạy các người..
Kha quỳ xuống cúi đầu dập đến rỉ cả máu trên trán, Tư ngăn lại rồi ghì chặt Kha ròng ròng nước mắt nói
- Anh Kha, anh bình tĩnh lại đi... Tôi biết chuyện này với anh còn đau đớn hơn cái chết nhưng...nhưng đó là sự thật.. Trưa nay tôi cũng như anh không tin những lời sư phụ nói. Tuy nhiên khi tôi tận mắt chứng kiến vợ anh bẻ cổ gà uống máu rồi xé xác con gà nhai sống, lúc đó tôi cũng sợ đến không cử động được. Anh nghe tôi nói đã….
Kha dừng lại nhưng nước mắt hai hàng, Tư nói tiếp:
- Tôi và sư phụ chính là những người đã giết con quỷ do tên sư trụ trì làng này yểm hóa nhiều năm nay trong làng. Anh nhìn thầy tôi đã gãy nát cả hai tay, bản thân tôi người cũng đầy vết thương, máu ở lòng bàn tay tôi vẫn đang chảy khi đêm qua chậm chân một chút thôi là tôi cũng đã mất mạng. Sư phụ tôi là người có thể nhìn thấy những thứ mà người thường chúng ta không thấy được. Anh nghĩ xem nếu như muốn hại anh thì thầy trò tôi còn nói cho anh biết để làm gì..? Không phải lúc anh đang vui vẻ tin tưởng chúng tôi mà chúng tôi ra tay không dễ hơn hay sao…?
Kha cắn răng đau đớn, anh ta nghiến chặt môi cho đến khi chảy máu.
Đúng vậy, những lời thầy Tàu nói quả không sai, suy nghĩ kỹ thì nếu ông ta muốn hại thì lúc Kha đi làm ông ta đã hại vợ con Kha rồi. Thầy tàu ngước mắt lên nhìn bầu trời tối thui, chỉ có những cơn gió lạnh đang thổi lướt qua khiến mọi người rùng mình, ông nói:
- Nếu cậu vẫn chưa tin thì tôi sẽ có cách này, nhưng cách này sẽ chỉ khiến cậu thêm đau đớn mà thôi. Dù sao người chết cũng không thể ở lại trần gian, ta nói cho cậu điều này cũng là giúp vợ cậu sớm được siêu thoát. Càng lưu luyến cõi trần càng lâu sau này cô ta sẽ càng khó được đầu thai. Mãi mãi kiếp quỷ sống trong bóng tối không được nhìn thấy ánh mặt trời…
Tư đỡ Kha đứng dậy, thầy Tàu ghé sát vào tai Kha những điều gì đó, nói xong ông dặn Kha:
- Mọi chuyện phải thật bí mật, nếu như cậu bị nó phát hiện. Ta không còn cách nào ngoài việc phải giết nó ngay lập tức bởi vì có thể nó sẽ giết cậu và giết cả thầy trò ta nữa. Hãy chuẩn bị tinh thần, những thứ cậu sắp thấy tới đây sẽ khiến cậu đau hơn cả cái chết...
---------------------------
Đọc tiếp phần 37: Linh miêu xuất hiện
ĐỌC TRỌN BỘ: NGƯỜI MẸ QUỶ - TRƯỜNG LÊ
Bản quyền thuộc về tác giả Trường Lê