04/06/2021 11:45 View: 1957

Truyện ma: Ma búp bê (Tập 37)

Sáng hôm sau, tại một quán cà phê gần công ty Quân. Chị Lan đang đứng xếp hàng đợi mua cà phê cùng với một cô bạn đồng nghiệp. Mua xong, nhìn đồng hồ hãy còn 15 phút nữa mới đến giờ làm việc, cả hai ngồi xuống ghế đá nói chuyện, chị Lan thở dài :

— Này, có tin này đáng sợ lắm.

ma bup be, truyen ma truong le

Cô đồng nghiệp đặt cốc cà phê sang bên cạnh rồi hỏi lại :

— Tin gì vậy..!? Liên quan đến công ty mình à..!? Mà sao dùng từ đáng sợ nghe ghê thế..!?

Chị Lan chép miệng :

— Cũng có, lại liên quan đến cái Nhi...Tôi cũng chỉ nghe qua thôi, không biết người ở đó có phóng đại không, cơ mà chuyện này chắc chẳng ai dám đem ra đùa.

Cô đồng nghiệp tò mò :

— Sao..!? Có gì kể luôn đi, cứ úp mở mãi thế.

Chị Lan nói :

— Có đứa em thực tập ngày trước làm ở đây, con bé là người cùng quê với cái Nhi, sếp phòng mình ngày trước ấy...Đợt nó thực tập cũng do cái Nhi nhận vào, hôm qua tự nhiên lâu lắm mới thấy nó gọi điện. Tôi cũng thấy lạ, nhưng nghe con bé kể xong tự dưng nổi da gà, sợ kinh hồn bạt vía...Nó nói bố mẹ cái Nhi ở quê chết cùng một ngày. Bà mẹ hình như là bị tai nạn nhưng chẳng phát hiện được gì, còn ông bố khi người ta đưa xác bà vợ về nhà thì thấy cũng đã nằm úp xuống đất tắc thở từ lúc nào...Hai ông bà chết mà không nhắm được mắt. Bát hương, ban thờ trong nhà đổ vỡ tung toé. Cả xã ấy giờ đang xôn xao, náo loạn hết cả. Nghe xong mà tôi lạnh cả người, sao lại khổ thế cơ chứ….Dân họ đồn bảo là trùng tang hay người chết trong nhà bắt đi. Cái Nhi mới mất chưa được 1 năm, giờ cả hai bố mẹ cũng chết...Đáng sợ thật, chuyện tâm linh, ma quỷ không biết thế nào mà lần.

Cô đồng nghiệp vừa nghe vừa há hốc mồm, cô ta nói :

— Thật...thật chứ..!? Sao ghê rợn vậy..!?

Chị Lan gật đầu :

— Ừ, con bé kể là người cùng xã mà...Chuyện này ai dám đem ra đùa. Cái Nhi còn một đứa em trai, cũng còn may họ hàng trong Nam bay ra lo toan đám ma cho cả nhà, thằng em giờ cũng được người ta cưu mang. Khổ nhỉ, ngày trước Nhi nó xinh đẹp, giỏi giang thế mà sao nhà nó khổ thế….Có khi nào nó chết oan, hồn không siêu thoát nên quay về ám mọi người không..!?

Cô đồng nghiệp hỏi tiếp :

— Ơ, thế không biết sếp Quân nhà mình có về đám ma không nhỉ.!?

Chị Lan chép miệng :

— Sếp đi công tác mấy ngày nay mà, với lại chắc gì đã ai báo mà biết...Đợt đám ma mẹ sếp, cũng không thấy bố mẹ cái Nhi lên...Chắc cũng chẳng liên quan gì nữa rồi. Mà này, nghĩ kỹ xem...Sau khi Nhi nó chết, chưa đầy một năm, những người liên quan đến nó đều chết dần dần…..Tôi là tôi thấy sợ rồi đấy, sếp nhà mình…

Cô đồng nghiệp cau mày :

— Phủi phui cái mồm bà đi, nói nghe rợn hết cả tóc gáy...Mà chẳng phải ngày xưa bà cũng thân với Nhi lắm còn gì, chị em tâm sự to nhỏ suốt….Bà mới là người cẩn thận ấy…

Mải tám chuyện, đã gần đến giờ làm, chị Lan cùng cô bạn đồng nghiệp đi về phía công ty, đến gần công ty thì một chiếc oto dừng lại, chị Lan nhận ra cái xe này có chút quen thuộc, hình như là đã xuất hiện ở đây một lần rồi. Đang cố nghĩ xem là xe của ai mà quen thì bước xuống xe chính là Quân. Từ phía cửa bên kia Trinh cũng bước xuống. Đứng trước lối vào sảnh công ty, Trinh nhẹ nhàng sửa lại áo, cà vạt, phủi nhẹ những vết nhăn trên vai áo Quan một cách tình cảm. Hành động của hai người khiến cho chị Lan không khỏi giật mình.

Quân đến công ty từ xe của cô gái từng là bạn thân của người vợ quá cố. Chưa kể đến những cử chỉ thân mật như tình nhân giữa thanh thiên bạch nhật, trong khi vợ mất mới được quá nửa năm. Lần trước hai người đi ăn trưa xong quay lại, Quân đã thay một cái áo mới đã khiến cho chị Lan có cảm giác mối quan hệ giữa hai người này bất thường. Nhưng đến sáng hôm nay thì không còn gì nghi ngờ nữa. Vợ mất chưa lâu nhưng Quân đã qua lại với người phụ nữ khác, đáng khinh hơn người đó lại chính là bạn thân của vợ mình.

Không chịu nổi cảnh chướng tai gai mắt, chị Lan đi qua rồi nói bóng gió với bạn đồng nghiệp :

— Đúng là đàn ông chẳng tin được ông nào...Gần nhà tôi á, có ông vợ cũng mới chết mà đã dẫn gái về nhà ngủ. Sáng nay thấy chạy ra ngoài đường hú hét ầm ỹ. Mọi người hỏi sao không vào nhà thì mắt xanh nanh vàng nói không ra câu, bảo trong nhà có ma….Ma thật chứ gì nữa, sống thất đức thế thì bà vợ chả hiện hồn về mà bóp cổ cho ấy chứ.

Điều đáng nói là dù nghe chị Lan nói vậy nhưng Quân vẫn thản nhiên như không. Chị Lan cười nhạt rồi tiếp :

— Chết, chào sếp...Sếp đi làm sớm thế, ui cái áo này hôm qua sếp mặc rồi, chắc tối qua sếp không thay phải không..!? Mà sếp biết tin gì chưa..!? Bố mẹ cái Nhi, vợ cũ của sếp qua đời cùng một ngày rồi….Thế mà sếp….haizzz

Quân đáp lại lạnh lùng :

— Tôi đi công tác, hơn nữa khi mẹ tôi mất họ cũng đâu có đến. Cô bớt nhiều chuyện đi được không.!?

Trinh khẽ nhếch mép mỉm cười, sau buổi tối ngày hôm qua thì dường như Quân đã biến thành một con người khác. Khi Trinh thử gợi nhớ về Nhi thì Quân cũng không có phản ứng gì cả. Có vẻ như mọi chuyện trong quá khứ Quân đã để trôi đi một cách dễ dàng.

Câu trả lời của Quân khiến cho chị Lan đứng hình. Bởi đó không phải là người sếp mà chị Lan từng biết. Quân trước đây chắc chắn sẽ hỏi han rồi lo lắng, nhưng không, nét mặt lạnh lùng, gương mặt vô cảm kia hầu như không coi chuyện mà chị Lan nói là gì cả.

Sực nhớ ra cái chết của mẹ Nhi là do mình, nãy Trinh còn nghe thấy chị Lan nói cả bố Trinh cũng đã chết. Khẽ rùng mình, nỗi lo lắng lại xuất hiện trong đầu Trinh. Cô lo sợ rằng ai đó sẽ phát giác ra chuyện xấu xa mà mình đã làm. Cả đêm qua sống trong nhục dục, Trinh chìm đắm trong sự sung sướng xác thịt, ở bên Quân, Trinh không còn tâm trí nghĩ đến chuyện khác.

Vậy mà, vậy mà người phụ nữ nhiều chuyện kia lại ngứa mồm khơi gợi lại nỗi sợ trong lòng Trinh. Bước lên trên Trinh mỉm cười :

— Dạ, em chào chị….Em là bạn của anh Quân, các chị là đồng nghiệp của anh ấy phải không ạ.!?

Chị Lan khẽ liếc Trinh một cái rồi đáp :

— Chị còn biết em là bạn thân của người vợ đoản mệnh của sếp chị ấy chứ..!? Biết chồng và bạn thân của mình vui vẻ với nhau thế này chắc Nhi nó dưới kia cũng “ MỪNG “ lắm đấy.

Nhấn mạnh chữ mừng, chị Lan hất hàm ra hiệu cho cô bạn đồng nghiệp bước vào bên trong sảnh. Trinh bị đá xéo ngay trước sảnh công ty. Dù rất tức giận nhưng Trinh vẫn cố gượng cười, nhìn Quân, Trinh khẽ nói :

— Anh yêu, anh đừng quan tâm đến đám người đó...Nếu bọn họ làm anh cảm thấy khó chịu thì em sẽ giúp anh thoải mái hơn...Giờ em chính thức là của anh rồi, em yêu anh lắm đấy.

Quân đáp :

— Anh cũng chỉ có một mình em thôi, quá khứ là chuyện đã qua...Hiện tại em là người phụ nữ duy nhất của anh. Anh vào đây, em lái xe cẩn thận nhé...Chiều không cần đón anh đâu, khu anh ở cũng gần đây. Anh tự về cũng được..

Trinh thỏ thẻ :

— Ơ nhưng còn xe oto của anh..!?

Quân trả lời :

— Tối nay a sẽ sang lấy…!! Em về cẩn thận nhé..

Tạm biệt Quân, Trinh dự định lái xe đến cửa hàng thời trang của mình luôn. Từ lúc gặp chị Lan và nghe tin bố mẹ Nhi đều đã chết khiến cho Trinh bất an vô cùng. Dù rằng đã 4 ngày trôi qua, mọi việc Trinh làm đều chưa bị ai phát hiện hay đả động. Đêm hôm qua khi cho Kumanthong ăn, Trinh cũng cầu nguyện Kumanthong bảo vệ lấy mình, không để những điều tồi tệ kia bị phanh phui. Vậy mà sáng nay, chị Lan kia lại khiến cho Trinh thấy lo lắng. Trinh nghĩ :

“ Hay là mụ ấy biết điều gì đó….Mụ ta không ưa mình, mụ ta khiến cho anh Quân phải khó chịu….Con mụ chết tiệt đưa mồm đi chơi hơi xa rồi….Mày...mày sẽ biết tay tao..”

Xe dừng lại trước cửa hàng thời trang, bước xuống xe là Trinh đã thấy đối diện bên kia đường, Ngọc Anh Luxury, cửa tiệm quần áo cao cấp lớn nhất khu phố mới sáng ra nhưng đã vô cùng tấp nập. Trong khi đó cửa hàng của Trinh cũng có khách nhưng chỉ lèo tèo vài người xem xong lại đi ra. Dường như hiệu ứng đám đông khiến cho mọi người đổ xô sang bên Ngọc Anh Luxury theo phản ứng dây chuyền.

Vừa vào trong, Vy đã vội nói :

— Mấy hôm nay vắng khách lắm chị ạ..Em gọi cho chị mà không được.

Trinh hỏi :

— Hàng không về hả em..!?

Vy đáp :

— Không ạ, hàng về đủ, nhiều mẫu mã mới...Nhưng khách cứ như bị bên kia hút hết. Em cũng có ghé qua, nhưng phải công nhận bên đó hàng họ đẹp, giá tuy có cao hơn bên mình nhưng khách đông nườm nượp. Cảm tưởng như cả khu phố này mọi người đổ xô hết vào đó hay sao ấy chị.

Lại thêm một chuyện bực mình mới sáng ngày ra, Trinh hỏi tiếp :

— Vậy còn chi nhánh mới mở thì sao.!?

Vi đáp :

— Bên đó kinh doanh vẫn tốt chị ạ, chỉ bên mình, do xuất hiện đối thủ cạnh tranh nên giảm sút rõ rệt chỉ trong mấy ngày. Em sợ cứ thế này, khách mối cũng đi hết chị ạ.

Trinh nói :

— Để chị thử sang đó xem thế nào.

Nói rồi Trinh đi sang bên kia đường đối diện, bước vào bên trong Ngọc Anh Luxury, Trinh cũng phải trầm trồ trước thiết kế sang trọng, hiện đại cũng như muôn vàn mẫu mã thời trang đẹp, độc và lạ đến như vậy. Vì cửa hàng mới khai trương nên bà chủ cũng đang có mặt tại đây để hướng dẫn nhân viên. Nhận ra người phụ nữ trẻ đẹp, ăn mặc sang trọng kia chính là chủ sở hữu nơi này, bởi Trinh nghe thấy một nhân viên vừa gọi tên cô ta là Ngọc Anh.

Nhưng khi Trinh đang chăm chú nhìn vào cô ta thì bất chợt cô ta cũng quay lại nhìn thẳng vào Trinh mặc dù bên trong cửa hàng đang khá đông người. Ánh nhìn của người phụ nữ này khiến Trinh rùng mình. Thoạt nhiên cô ta bước đến trước mặt Trinh rồi khẽ cười :

— Chào chị, hình như chị cần giúp gì thì phải..!?

Trinh bỗng thấy nổi da gà khi mà cô ta vừa nói xong. Trong khoảnh khắc Trinh thoáng thấy phía sau lưng cô ta hình như vừa có thứ gì đó chuyển động. Ánh mắt của người phụ nữ này có chút gì không bình thường.

Trong đầu Trinh bất chợt xuất hiện một suy nghĩ nguy hiểm đang cận kề, Trinh ấp úng :

— Ơ...không...không...tôi chỉ ngắm…một chút thôi.

Dứt lời Trinh vội quay lưng bỏ đi. Người phụ nữ có tên Ngọc Anh kia nhìn theo Trinh khẽ nhếch mép cười, cô ta nói một mình :

— Hình như là chúng ta vừa gặp phải một thứ gì đó phải không con..!? Muốn tìm đến sự xui xẻo hả bà chị “ nhà “ đối diện….

-------------------

Xem tiếp: Tập 38: “ Ngải Ma Con"

Đọc trọn bộ: MA BÚP BÊ - TRƯỜNG LÊ

Bản quyền thuộc về tác giả Trường Lê

Ma