04/06/2021 11:45 View: 1718

Truyện ma: Ma búp bê (Tập 13)

Nhìn thái độ đầy lo sợ trong khi đang nói chuyện của Trinh, ánh mắt của Trinh chỉ cúi gằm nhìn xuống mặt đất. Somchai giật mình, nhìn xem có ai ở xung quanh hay không, quay lại Somchai khẽ hỏi thầm thì:

— Cô...cô nói...bạn..cô đến nhà chơi..Cô dẫn lên phòng thờ Kumanthong….Giờ….giờ...cô bạn...đó đã...chết….Hai chuyện này...có liên quan...gì đến nhau không...vậy..!?

ma bup be tap 13, truyen ma

Trinh không dám nói mà chỉ gật gật cái đầu, Somchai bàng hoàng đến đứng bật cả dậy, khẽ lùi về sau Somchai làm cho cái ghể đang ngồi đổ ngửa ra mặt đất. Tiếng động phát ra làm cho Trinh giật mình, nhìn Somchai, Trinh lo lắng hỏi :

— Anh...làm sao vậy..!?

Somchai cố trấn tĩnh trở lại rồi dựng chiếc ghế lên, khuôn mặt đổ mồ hôi hột Somchai ấp úng :

— Có...vẻ như…mọi chuyện...rắc rối hơn tôi nghĩ. Bây giờ như thế này, nếu cô tin tôi thì cô phải kể hết những gì cô đã làm trong mấy ngày qua. Tại sao bạn của cô lại chết, Kumanthong đã làm gì..!?

Giữa trưa trời đang nắng mà đột nhiên mây đen ở đâu che kín cả mặt trời, gió lạnh bắt đầu thổi báo hiệu một cơn mưa sắp xuất hiện. Trinh thấy tim mình đang đập mỗi lúc một nhanh, khẽ nuốt nước bọt cô kể lại toàn bộ sự việc về cái chết của Hà, người bạn đã đến nhà Trinh và được kể về Kumanthong đang được thờ trong phòng. Khi nhắc đến Hà gương mặt Trinh tái nhợt đi. Hình ảnh Hà nằm trong gầm xe với thân xác bị cán nát khiến cho Trinh ám ảnh. Nhất là 2 ngày hôm nay khi mà không còn sự bảo hộ của Kumanthong, không đêm nào Trinh được ngủ ngon giấc. Một mình ở trong ngôi nhà 2 tầng âm u, lạnh lẽo với tâm lý bất ổn, đôi mắt Trinh trũng sâu bắt đầu xuất hiện vết thâm quầng.

Trinh nói :

— Ngay hôm anh nói với tôi rằng những hiện tượng lạ đó chứng tỏ tôi có thể cảm nhận được Kumanthong của mình. Ngay ngày hôm sau, khi tôi suy nghĩ một điều gì đó thì dường như nó cũng đọc được. Tôi...tôi không cố ý...làm hại bạn của mình...Thậm chí tôi còn không nói ra yêu cầu đó...Cô ta nói xấu tôi, tôi chỉ nhất thời nghĩ trong đầu vậy thôi….Nhưng rồi...cô ấy đã chết.

Somchai rùng mình, mồ hôi túa ra đầm đìa, vội vã lấy giấy lau mồ hôi mặc dù gió cũng đã bắt đầu thổi, thời tiết dịu mát chứ không nắng nóng. Bần thần người Somchai suy nghĩ :

“ Loại Kumanthong gì mà sao lại có thể hại người một cách độc ác như vậy. Hay là….”

Somchai hỏi tiếp :

— Trinh này, hàng ngày cô chỉ cho Kumanthong thụ những thứ như bánh kẹo, cho nó uống sữa với nước ngọt thôi chứ..!? Ngoài ra có làm cái gì khác nữa không..!?

Trinh quả quyết :

— Đúng vậy, tôi làm đúng theo những gì mà anh hướng dẫn...Có vấn đề gì sao..!?

Somchai lắc đầu :

— À không, tôi chỉ hỏi vậy thôi…Nhưng tôi không thể ngờ được rằng liên kết giữa cô và nó lại mạnh đến như vậy…..Trừ khi….

“ Ầm..Ầm”

Bầu trời đột nhiên nổ sấm khan, tiếng sấm kèm theo một tia chớp giật lạnh người. Somchai im bặt không dám nói thêm chữ nào nữa. Đứng dậy Somchai ra hiệu cho Trinh ra về. Vừa đi anh ta vừa bảo :

— Dẫn tôi về nhà của cô, tôi muốn xem Kumanthong của cô một chút. Nhanh lên….

Nhìn Somchai tỏ ra rất lo lắng khiến Trinh càng bất an hơn. Lên xe của Somchai Trinh chỉ đường cho anh ta lái xe về nhà của mình. Trên đường về Somchai mới tiếp tục câu chuyện dang dở khi nãy, Somchai nói :

— Tôi xin lỗi, nhưng có lẽ cả tôi và cô đều đã vướng vào rắc rối rồi.

Trinh hỏi :

— Sao tự nhiên anh lại nói vậy.

Somchai đáp :

— Tạm thời đừng nói gì cả, về đến nhà cô hãy tính tiếp.

15 phút sau, chiếc xe dừng lại trước cửa nhà Trinh. Nhìn ngôi nhà khang trang, rộng rãi ngay giữa lòng Hà Nội, Somchai đợi Trinh mở khoá rồi cả hai cùng bước vào. Somchai hỏi Trinh :

— Ngôi nhà này cô mua lâu chưa..!?

Trinh đáp :

— Tôi mới mua cách đây hơn nửa năm.

Somchai tiếp :

— Có nghĩa là sau khi thỉnh Kumanthong cô mới mua ngôi nhà này phải không..!?

Trinh gật đầu :

— Đúng vậy, sau khi thỉnh Kumanthong về trong năm đầu tiên tôi làm chuyện gì cũng rất thuận lợi, công việc tiến triển, không giấu gì anh chỉ trong 1 năm mà tôi mua được nhà, tậu được xe, tiếp đó còn mở một shop quần áo….Tất cả đều vô cùng thuận lợi.

Trinh càng nói thì Somchai lại càng thấy bất thường, bởi bản thân Somchai cũng là một người nuôi Kumanthong, khó có chuyện chỉ trong một thời gian ngắn như vậy mà chủ nhân của Kumanthong lại trở nên giàu có một cách quá nhanh. Thực tế ngày đưa Trinh sang Thái Lan tìm thầy phù thuỷ, Somchai chỉ đóng vai trò đi cùng để phiên dịch, còn chuyện thỉnh Kumanthong như thế nào chỉ có Trinh và ông thầy phù thuỷ đó trực tiếp làm với nhau. Đến Kumanthong của Trinh nhìn ra sao, hình dáng như thế nào Somchai cũng không được biết. Bởi ông thầy phù thuỷ kia có lệnh, khi làm lễ thỉnh Kumanthong, chỉ có hai người duy nhất được chứng kiến đó là ông ta và chủ nhân của con Kumanthong đó. Vốn là một người gốc Thái nên Somchai hiểu vấn đề liên quan đến bùa ngải đáng sợ như thế nào.

Lý do mà Somchai nhận lời dẫn Trinh đi gặp thầy phù thuỷ đó là bởi trước kia trong một lần bị tai nạn giữa đường, mọi người đi ngang qua không ai giúp đỡ, chỉ có Trinh là giúp anh. Không chỉ thế, sau đó Trinh còn giới thiệu một người bạn trai của mình cho Somchai. Thời gian đó Somchai cùng người bạn của Trinh còn nồng ấm. Vậy nên khi Trinh gặp khó khăn, mà cũng không hiểu Trinh tìm hiểu về Kumanthong ở đâu, chỉ biết cái hôm Trinh tìm đến Somchai, cô một mực năn nỉ Somchai giúp cho mình. Ban đầu Somchai từ chối, anh cũng nói hiện nay rất nhiều người thỉnh Kumanthong, Trinh có thể tìm mua qua những người bán ở Việt Nam. Nhưng Trinh một mực cho rằng :

— Kumanthong bán ở Việt Nam đa số đều là hàng lởm. Tôi muốn có một bé Kumanthong chính hiệu từ Thái Lan, được chính pháp sư bên Thái Lan yểm tận mắt nhìn thấy.

Somchai đáp :

— Nhưng như thế chi phí rất tốn kém, vả lại cũng không dễ để gặp được một người chịu làm Kumanthong cho cô đâu. Ngay cả tôi là người Thái cũng không mấy khi nhìn thấy họ nữa là.

Trinh nói :

— Tiền nong tôi sẽ có đủ để chi trả, cái tôi cần đó là một Kumanthong thật sự. Người Thái tôi quen duy nhất là anh. Hơn nữa tôi cũng có nghe Dũng ( bạn trai của Somchai ) kể nhà anh ở trong một ngôi làng ven núi, có nhiều đền chùa cổ. Chắc chắn anh sẽ giúp được tôi. Hiện nay tôi đang gặp rất nhiều khó khăn, mọi vận đen cùng lúc ập đến...Tôi cảm thấy mình cần phải có một thứ gì đó bảo hộ. Và tôi biết Kumanthong chính là thứ mà tôi cần. Anh Somchai hãy giúp tôi với.

Trinh nhất mực cầu xin Somchai là bởi vì khi đó Trinh cũng biết Somchai có thỉnh một bé Kumanthong từ trước. Nợ ân tình, nhất là khi đó Somchai lại đang yêu Dũng rất nhiều, sợ nếu không giúp Trinh thì cô sẽ chia cách anh và Dũng nên Somchai đành miễn cưỡng nhận lời.

Somchai hẹn Trinh 1 tuần để thu xếp công việc, sau đó anh lập tức trở về Thái Lan tìm đến ngôi chùa mà ngày trước anh nhận Kumanthong về thờ. Đáng tiếc thay ngôi chùa đó đã bị bỏ hoang, bởi vì chính quyền Thái Lan năm ấy ra sức bài trừ Kumanthong, thứ được coi là loại bùa ngải đáng sợ. Danh tiếng của Kumanthong còn vươn xa ra đến những châu lục khác. Những tay lái buôn đến từ Đài Loan, thậm chí cả Anh Quốc đổ về Thái Lan để đánh những lô hàng một lúc hàng chục đến vài chục con Kumanthong sang các nước để bán lại kiếm lợi nhuận cực khủng.

Có cầu ắt có cung, những cơ sở phá thai, những bệnh viện sản lúc nào cũng có người túc trực để mua lại những thai nhi bị mẹ bỏ rơi, nạo phá. Đáng sợ hơn, vì tiền bạc, đã có một vài người phụ nữ chấp nhận mang thai sau đó tự phá bỏ để bán lại cho pháp sư, thầy chùa, thầy phù thuỷ, bởi vì với những ông thầy đó, thai nhi được lấy ra ngay trong tử cung của người mẹ khi chưa bị vứt ra ngoài lại càng đáng giá và cho hiệu quả càng cao lúc yểm bùa, luyện chú.

Làn sóng Kumanthong thời gian đó khiến cho dư luận Thái Lan sôi sục, và ngôi chùa mà trước kia Somchai thỉnh Kumanthong cũng cùng chung số phận với một vài ngôi chùa bị giới chức Thái Lan phanh phui khi mà họ điều tra và phát hiện trong chùa lưu giữ một số lượng xác thai nhi đã thối rữa, chảy nước ô uế khắp cả một vùng. Để mạnh tay răn đe, chùa đã bị cấm hoạt động. Chính vì thế khi Somchai quay lại Thái Lan ngôi chùa đó đã hoang phế.

Hỏi han nói chuyện với già làng, Somchai được nghe kể lại tường tận mọi việc. Khi đề cập đến vấn đề bây giờ muốn thỉnh Kumanthong thì tìm ở đâu. Somchai bất ngờ được già làng nhắc đến tên của một ông thầy phù thuỷ. Già làng khi đó còn nói, hiện nay quanh khu vực này chỉ có duy nhất ông ta luyện Kumanthong, hơn nữa nơi ở của ông ta nằm sâu trong cánh rừng già. Cảnh sát không dám tìm vào bởi tương truyền, trong cánh rừng đó có một nơi gọi là : Nghĩa địa đầu lâu.

Trong thời kỳ nội chiến kéo dài, những người Thái Lan chết trong khu rừng đó người ta nói xương của họ chất thành gò, xác của họ quạ ăn đến 4 năm sau còn không hết. Rất hiếm người có thể đi vào được sâu trong khu rừng. Già làng của Somchai là một người rất đáng tôn kính, ông ta cũng đã sống ngót ngét 90 năm trên đời.

Sau khi nghe Somchai kể lại hết toàn bộ sự việc, già làng lật bật đi vào trong góc nhà lấy ra một cái túi nhỏ bằng 3 đầu ngón tay được dệt bằng dây gai của rừng. Đưa cho Somchai già làng nói :

— Người của làng ta trước nay đều coi trọng ân nghĩa. Cô gái Việt Nam đó đã cứu con thì cũng như làng ta chịu ơn cô ấy. Nếu như cô ta đã tha thiết với loại bùa ngải của chúng ta như vậy thì ta sẽ giúp các con. Cái túi này được dệt bằng dây gai rừng, bên trong có đựng đất của Nghĩa Địa Đầu Lâu. Trên hết nó được chính ông thầy phù thuỷ kia luyện yểm. Đem theo thứ này con sẽ tìm được nơi ông ta cư ngụ.

3 ngày sau Somchai quay trở lại Việt Nam. Anh không giấu diếm Trinh bất cứ điều gì. Thậm chí Somchai đã cảnh báo với Trinh rằng Kumanthong là loại bùa phép hiệu nghiệm nhưng nó cũng đi đôi với nguy hiểm nếu người nuôi bất cẩn. Tiếp đó Somchai cũng nói ông thầy phù thuỷ kia là một nhân vật bí ẩn. Somchai mong Trinh suy nghĩ thật kỹ.

Nhưng khi đó càng nghe Trinh lại càng mừng rỡ, bởi nếu đúng như lời già làng thì ông thầy phù thuỷ kia cực cao tay. Mà như vậy thì Kumanthong của ông ta lại càng mạnh mẽ…...Không cần suy nghĩ Trinh lập tức van xin Somchai dẫn cô sang Thái vào rừng để tìm người.

— Này...anh Somchai…..anh đang nghĩ gì mà ghê vậy. Tôi gọi ba lần rồi đó...Không phải anh nói muốn nhìn Kumanthong của tôi hay sao..!?

Somchai giật mình tỉnh lại, đột nhiên anh thấy trong lòng có điều gì đó bất an. Linh tính trong anh mách bảo rằng :

“ Đừng đi lên trên đó….Đừng đi lên đó.” 

-------------------

Xem tiếp: Tập 14 - Tà Ngải.

Đọc trọn bộ: MA BÚP BÊ - TRƯỜNG LÊ

Bản quyền thuộc về tác giả Trường Lê

Ma