Con người sinh sống trên đời ai cũng mong muốn thân thể mạnh khỏe, tươi vui, gia đình hạnh phúc, lộc tài vượng tiến, chẳng ai mong mình mắc bệnh tật, hoạn nạn để rồi đau buồn u ám, tiền tài đội nón ra đi.
Cổ nhân đã tìm hiểu và đúc kết một vấn đề “Chữa được bệnh chứ không chữa được mệnh”, điều này có lẽ đúng phần nhiều bởi vì số người theo trường phái duy vật luôn luôn là số đông, số người duy tâm và am hiểu tâm linh cũng rất ít, bởi vậy thực chất vấn đề phát sinh bệnh tật và cách chữa trị hầu như không phải ai cũng hiểu một cách thấu đáo, nên tới lúc nản chí buông xuôi phó mặc số phận hoặc là không biết cách suy luận tìm hiểu do vốn kiến thức còn hạn chế.
Trong bài viết này, tôi sẽ chỉ ra cho mọi người thấy tại sao con người lại mắc bệnh và trong những trường hợp nào chữa được, trường hợp nào thì không.
Bệnh tật liên quan được phân loại chia ra 3 nhóm cơ bản sau đây:
1. BỆNH THUỘC PHẦN TRẦN (yếu tố khách quan):
Đây là những thể loại bệnh phổ biến, chiếm phần lớn, mà nguyên nhân phát sinh do môi trường bị ô nhiễm bởi khói, bụi, âm thanh, nguồn nước bẩn; do chiến tranh đem đến (vũ khí hóa học, sinh học…); do hóa chất độc hại tồn dư trong rau, quả; do thiên nhiên khắc nghiệt (nóng quá, lạnh quá, bão từ…); do thói quen ăn uống mất vệ sinh do thiếu hiểu biết (tiết canh, gỏi cá, thịt lợn gạo, gia súc mắc bệnh truyền nhiễm…); do sinh hoạt không điều độ (thức quá khuya, làm quá sức, ngồi nhiều lười hoạt động…); do những phương tiện của đời sống văn minh hiện đại…..
Đối với loại bệnh này thì nhất định phải tìm thầy, tìm thuốc, đi khám chữa bệnh chiếu chụp siêu âm, xét nghiệm.., chỉ có y học cổ truyền, y học hiện đại, bác sĩ đường trần mới cứu chữa được. Bệnh mang tính chất phát sinh trong thời điểm nhất định, mang tính chất giai đoạn hoặc lâu dài nhưng có thể chữa khỏi. Trường hợp mắc bệnh do những nguyên nhân nói trên mà mê tín đi cúng lễ giải hạn thì tiền mất tật mang.
2. BỆNH THUỘC CĂN SỐ :
Bệnh này phát sinh ra bởi một nguyên nhân là nghiệp quả tiền kiếp của đương số và đây là một thể loại bệnh mà đương số phải mang theo từ khi sinh ra cho đến khi chết. Bệnh mang tính chất lâu dài, trường kỳ đeo bám. Chẳng hạn: què (liệt), mù, câm, điếc (tứ chứng nan y); thân thể đeo mang những dị tật khác thường, khó chữa. Một số trường hợp bỗng nhiên phát sinh bệnh nặng, mang u bướu lớn chảy máu, mủ hôi thối, đau đớn cả về thể xác và tinh thần khi ở độ tuổi trưởng thành…
Đối với chứng trạng thể loại của bệnh này thì thường rất nặng nề và không có cách gì có thể chữa trị được.
3. BỆNH THUỘC PHẦN ÂM:
Bệnh phần âm thường mang tính cấp tính, giai đoạn, thuốc thang chữa trị không khỏi, không phát hiện ra nguyên nhân.
3.1. Bệnh do động mồ, động mả sinh ra:
Bệnh này diễn biến có thể nhẹ, có thể nặng mà thuốc thang dù đúng chứng bệnh vẫn không thể khỏi. Nếu như biết động phần mộ nào mà tiến hành làm lễ tạ mộ thì bệnh sẽ hết.
3.2. Bệnh do nghiệp quả của cha ông để lại:
Đối với loại bệnh này có thuốc thang chạy chữa cũng như không, nếu nghiệp nhẹ thì có thể vài ba năm, dăm bảy năm bệnh tự khỏi; nếu nghiệp nặng thì bệnh đeo bám lâu dài gây rất nhiều phiền toái, hệ lụy bất ổn cho cuộc sống của bản thân và gia đình.
Chẳng hạn có những người đột nhiên mắc chứng đau đầu liên miên mà qua kiểm tra bằng y học hiện đại không phát hiện ra chứng bệnh gì, tìm hiểu bằng soi căn, gọi hồn, thì biết bệnh đó là do một vong linh tiền bối thân nhân khi hồn tiền dương thế bị ngã từ trên cao xuống vỡ sọ, vong này hợp mệnh, hợp vía với đương số nên mới sinh ra chứng bệnh lạ kỳ như vậy.
Một số trường hợp khác thì bị đau chân, đau tay, tìm hiểu thì biết có vong hợp mệnh bị giam cùm trong địa ngục…
Bệnh thuộc dạng này thì cần phải tiến hành những công việc như phả độ gia tiên, cầu siêu, hoàn thân hoàn cốt … tùy theo nguyên nhân cho những vong linh liên quan, sau khi làm lễ xong thì một thời gian ngắn sau đó bệnh tự nhiên sẽ hết.
3.3.Bệnh do gia tiên trách phạt:
Trường hợp này là vong linh gia tiên có nỗi oan ức cần bày tỏ nên nhập vào đương số gây ra hoặc do đương số có lỗi lầm gì với tổ tiên mà bị trách phạt:
Bệnh trạng trong trường hợp này thì cần phải tiến hành làm lễ giải oan ức cho vong linh hoặc tạ lỗi với tổ tiên thì bệnh sẽ hết.
3.4.Bệnh do yêu ma quỷ quái xâm nhập:
Bệnh này thường khiến đương số có những hành động kỳ quặc, ăn nói khác lạ, tính nết bất thường,… Muốn khỏi thì phải tìm thầy để xem ra căn nguyên lý do chúng quấy phá để có biện pháp cho từng trường hợp. Không nên vội vã tìm thầy bắt ma hay trục vong quỷ. Có nợ hoặc bạn có tội gì người ta mới theo, mới hành.
3.5.Bệnh do khai căn, luyện đồng (phạt căn):
Những người có mệnh đồng căn quả mà không biết, đến thời hạn bị chấm đồng bắt lính mà không hay, thì sẽ bị phạt căn. Có thể ốm yếu tới mức bò lê bò lết ở nhà nhưng khi tới đền, điện, phủ thì lại khỏe mạnh vui tươi như thường. Hoặc ở nhà thì bị đau bụng quằn quại, nhưng tới bệnh viện kiểm tra lại tự nhiên hết đau mà tìm không ra được chứng trạng gì. Có người còn bỗng nhiên mắc chứng ung thư đầu trọc lốc, người gầy đét chỉ còn da bọc xương….
Đối với thể loại bệnh này thì chỉ còn cách là xin khất đồng hoặc ra trình đồng mở phủ thì sẽ giảm hoặc khỏi. Tuy nhiên, nhiều bạn cho rằng mở phủ sẽ mở được cung tài lộc, từ đó sẽ ăn ra làm nên, kinh tế phất như diều gặp gió. Điều này hoàn toàn không đúng.
Kiếp này giàu có do kiếp trước từ thiện, bố thí, cúng dường nhiều. Kiếp này thọ mạng cao, sức khoẻ tốt vì kiếp trước phóng sinh nhiều.
Khuyên các bạn một câu, đức năng thắng số, chớ nghe bừa để ra đồng vì ra thì dễ giữ lễ mới khó..
Căn nguyên của bệnh tật, khổ đau
Con người sống trên thế gian, vì sao mỗi người một vẻ, có người khỏe mạnh, người ốm yếu, có kẻ trí tuệ, kẻ ngu đần? Kỳ thực, hết thảy đều là do nhân duyên đã gieo từ kiếp trước…
Một hôm, Đức Phật nói với đệ tử A Nan (Ananda) của ngài: “Ta nhìn vạn vật trong trời đất, từng thứ từng thứ đều là có nhân duyên kiếp trước của nó”.
A Nan gặp đúng dịp Đức Phật nói chuyện về vấn đề này liền vội vàng quỳ lạy và hỏi ngài: “Thưa ngài, là nhân duyên gì ạ? Tất cả đệ tử chúng con đều muốn biết. Con xin ngài hãy thuyết giảng để khai mở và hóa độ những người còn u mê ạ!”. Đức Phật liền nói với A Nan: “Thiện tai, thiện tai! Con hãy chuyên tâm nghe nhé!”.
- 1. Người kiếp này được làm đại thần quốc vương, địa vị cao quý, có quyền có thế đều là người mà kiếp trước lễ phép và kính trọng Phật, Pháp, Tăng mà đến.
- 2. Người kiếp này là đại phú hào thì kiếp trước đều là những người từng bố thí, cứu tế rất nhiều.
- 3. Người kiếp này sống thọ mà không bị bệnh tật, thân thể khỏe mạnh đều là người kiếp trước luôn giữ vững giới cấm.
- 4. Người lớn lên đoan chính, trắng ngần, mặt mày rạng rỡ, thân thủ mềm mại, tỏa ra mùi hương thơm mát, ai đều quý mến, là kết quả của kiếp trước đã tu nhẫn nhịn.
- 5. Người có cá tính điềm đạm, bình tĩnh không hấp tấp, ngôn ngữ và hành vi đều thận trọng, cẩn thận là kết quả của việc kiếp trước tu thiền định.
- 6. Người có tài, minh bạch lý lẽ, thông suốt Pháp lý, có thể nói được đạo lý một cách thông thuận giúp cho những người “ngốc nghếch” nghe và hiểu được. Người khác nghe những lời mà người này nói đều thụ nhận được lợi ích, trân quý nó, vì vậy mà tự động truyền rộng ra ngoài cho nhiều người hơn nữa được biết. Đây là người tu trí tuệ mà đến.
- 7. Người có giọng nói trong và rõ ràng là người đến từ Tam bảo ca hát (“Tam bảo” là là chỉ Phật, Pháp, Tăng).
- 8. Người từ nhỏ đã ngốc nghếch là do kiếp trước không muốn dạy dỗ, chỉ bảo người khác.
- 9. Làm người ở, nô lệ cho người khác là vì kiếp trước thiếu nợ không trả người ta
- 10. Người có địa vị thấp kém là bởi vì kiếp trước không lễ phép và kính trọng Tam bảo (Phật, Pháp, Tăng).
….
Đức Phật trầm ngâm một lát rồi nói tiếp: “Tội và phúc báo đi theo con người như hình với bóng. Con người bồi dưỡng đức cũng giống như gieo một hạt giống vậy”.
A Nan nói: “Hạt giống ban đầu chỉ là một hạt, sau khi được gieo trồng thành cây, lớn lên lại ra rất nhiều hạt khác”.
Đức Phật lại nói: “Chỉ bố thí, cho đi một hạt mà lại thu về gấp hàng vạn lần. Những lời này tuyệt không phải giả!”.
“Con người thế gian ngốc nghếch, không hiểu biết chỉ có thể dùng con mắt thịt này để quan sát hết thảy mà không thấu triệt gốc rễ của nghiệp và phúc báo.
Ta dùng đạo nhãn quan sát rất nhiều kiếp từ trước đến nay, mãi cho đến cả tội, phúc báo của chúng sinh hôm nay đều rõ ràng như quan sát trân bảo lưu ly trong lòng bàn tay vậy. Hết thảy đều minh thấu không có bất kỳ điểm nào là nghi hoặc cả!”.
Tamlinh.org