…Chúng tôi đi xe ô tô về phía vùng núi Châu đốc An Giang, sau đó lấy xe máy ở chỗ người quen của hai người rồi họ chở tôi đi sâu vào rừng, đi rất lâu sau mới vào tới nơi. Đây là nơi nào đó mà toàn cây với cây, xa rời thành phố nhìn chán hẳn, cảnh vật im lìm khiến tôi ngao ngán.
Trong này họ đã bí mật xây một căn phòng nhỏ bằng đá chìm sâu vào núi và ngụy trang khéo nên khó nhận ra. Bước vào phòng tôi thấy nó rộng hơn một phòng trọ, góc phòng có bày biện ban thờ kiểu Phật giáo nguyên thủy, phía ban dưới là bày các tượng các vị thần gì đó theo tín ngưỡng của người Miên.
Sau khi an vị xong, Vương rắm lên hương rồi lôi từ trong cặp ra 1 cuốn sách đã cũ và sờn bìa.
Cuốn sách được viết tay bằng tiếng Campuchia nên tôi không hiểu gì, qua hình vẽ minh họa, tôi đoán là vị tổ nào đó của họ đã truyền lại cho họ kinh nghiệm về những quỷ thần thú và cách tấn công phòng thủ đối với chúng. Y như rằng, Vương rắm và Tuấn ve sầu cũng nói sơ lược với tôi về cách để tấn công và thu phục quỷ thú.
Tôi nghe thì cứ ờ ờ cạc cạc vậy chứ chả hiểu gì, quan điểm của tôi là tới đâu hay tới đó. Rút kinh nghiệm lần trước đi với Nam đất, tôi tranh thủ hướng dẫn Vương rắm và Tuấn ve sầu nhận lễ điểm đạo để có thêm chư vị hộ độ, thêm an toàn cho chuyến đi và ấn chứng của 2 người đó cũng rất ấn tượng.
Vương rắm thì thấy linh ảnh một vị hộ pháp mặc áo giáp trắng sáng, khuôn mặt râu ria và nghiêm nghị nhìn Vương, sau đó vương có thần lực đánh một bài hổ quyền uy lực trước khi xả lễ.
Còn Tuấn ve sầu thấy có 1 vị Phật hiện ra, các chữ phạn bay ào ạt trong không gian và tạo thành một cuốn chiếu thư, hai tay tự bắt những ấn lạ..
Sau khi kết thúc lễ điểm đạo để thọ nhận Ngũ bộ chú…
Vương rắm và Tuấn ve sầu ngưỡng mộ tôi lắm. Theo như sự chia sẻ, ngay cả bản thân thầy họ dù đã tu ngót 50 năm nhưng chưa đạt được cảnh giới như họ khi nhận lễ điểm đạo trong 20 phút. Sau khi nhận lễ điểm đạo xong, 2 người họ có vẻ xởi lởi và tin tưởng tôi hơn. Vì vậy họ đã bàn chi tiết chuyến đi và sau đó 3 chúng tôi đóng của hầm, mở hệ thống thông gió, đốt hương trầm.
Tôi không quen nhịn đói nên được ngậm sâm, ba người ngồi như ngồi thiền để chuẩn bị xuất hồn. Tôi tìm một chỗ ngồi thật chắc để không sợ xác tôi đổ kềnh ra đất. Bởi cũng không quen ngồi thiền nên chọn chỗ tựa lưng vào tường, sau đó tôi nhắm mắt trì ngũ bộ thần chú, còn Vương rắm lầm rầm khấn vái rồi đốt ba đạo bùa xuất hồn, quăng lên không trung.
Hai mắt tôi giật liên hồi rồi từ từ khép chặt lại không mở ra được nữa.
Đầu tôi u u u một lát rồi nổ bòm một tiếng rất to, tôi giật mình mở mắt thì đã thấy mình đứng trong không gian đen đặc, lát sau thì Vương rắm và Tuấn ve sầu xuất hiện bên cạnh tôi.
Ba chúng tôi đã bàn trước nên cùng nhau xuôi theo các vong hồn đi về cánh cửa U MINH GIỚI…
Tôi quan sát thì thấy đủ các loại vong hồn, tây có, ta có, giàu có nghèo có, già trẻ lớn bé đủ cả… Dù trên trần gian họ ko hiểu gì về tâm linh nên đánh cãi chửi nhau về tín ngưỡng thì khi chết, họ cũng xuôi về một nơi gọi là âm phủ…
Dù tín ngưỡng khác nhau … thì ai cũng biết là luôn có một sự thưởng phạt từ cõi vô hình. Ngoan thì lên nước trời, hư thì xuống địa ngục…
Địa ngục rất bao la rộng lớn, mỗi cá nhân có cơ duyên đi thăm quan chút xíu, hoặc được bề trên hé lộ cho một chút về cõi âm thì cũng chỉ như thầy bói sờ voi. Lại đem cái hiểu biết nhỏ bé đó quy chụp cõi âm nó chỉ có thế, chính vì vậy mà các tín ngưỡng đánh cãi chửi nhau chỉ vì quan điểm hạn hẹp đó.
MINH GIỚI MÔN mở to hút các linh hồn vào
Cánh cổng khổng lồ có rất nhiều họa tiết, và các họa tiết này chính là các đạo bùa cao cấp, do lòng bi mẫn của U MINH Giáo chủ Địa tạng vương tạo thành để đưa các vong hồn xuống đúng nơi cần đến. Để họ không đi lang thang như xưa mà làm loạn (chuyện họ làm loạn chúng ta có thể dễ dàng tìm hiểu qua các truyện cổ…. nói về thời kì hỗn mang, trời đất hòa làm một, các loài quỷ ăn thịt người, các loài rồng rắn, quái thú …. mà giờ này không có mấy ai thấy nữa). Đó chính là do uy lực của MINH GIỚI MÔN tạo ra.
Linh lực càng cao, đi qua MINH GIỚI MÔN càng dễ vong mạng.
4 góc của cánh cổng MINH GIỚI MÔN có 4 đóa sen ngũ sắc trấn ở đó. Giữ cổng là một đóa sen vô hình trấn, năm đóa sen này đại diện cho 5 phương Phật và 5 đạo binh trời, một kết giới không thể cản phá và có ba cấp hoạt động.
Nếu những tà thần quỷ thần… có tà ý đi ngược cánh cổng để về dương gian, 5 cánh sen sẽ tạo 1 kết giới như mạng nhện hất văng kẻ xâm phạm ngược vào phía trong như 1 lời cảnh cáo.
Nếu chưa biết sợ mà giương nanh giương phép lao vào lần nữa, kết giới sẽ hút hết linh lực kẻ đó và biến nó thành 1 vong hồn vô năng
Nếu cố tình tấn công để đi qua lần nữa, thì sẽ bị giữ lại và các hộ pháp canh cổng sẽ tiêu diệt, mãi không siêu sinh…
Cánh cổng này chỉ mở cho những vong linh có tâm hồn thiện lành trở về dương gian khuyến thiện, hay các vong linh có lệnh của Thập điện Diêm Vương trở về để trừng phạt hoặc giáo huấn một ai đó…
Tất cả những vong linh trở về cầm sắc lệnh đều được quản lý rất chặt…
Hành phạt ai, tội gì, hành phạt nặng nhẹ, bao lâu…. đều được quản lý. Hết nhiệm vụ là về âm chứ không có nhong nhong trên trần. Còn có 1 số vong hồn lang thang tụ bạ, nhưng chưa làm việc gì nghiêm trọng, tuy làm một chút việc xấu nhưng cơ bản nhờ đó có công giúp mọi người biết đến cõi âm, biết sợ trời Phật… thì được âm giới mắt nhắm mắt mở bỏ qua, cho tới khi làm việc xấu xa hơn thì bị bắt về chịu tội.
Tôi trì chú và từ từ bay về phía cánh của U minh, còn hai người kia đốt 2 đạo bùa, họ có hai vầng sáng bao lấy người, và tất cả chúng tôi an toàn đi xuyên qua kết giới của cánh cửa. Cánh cửa này nếu linh hồn còn sống sẽ bị đẩy ngược trở về, hoặc dù có lang thang dưới cõi âm một chút, nhưng cõi dương tác động thì cũng được kéo trở về chứ không bị ngăn lại… lòng từ bi của U minh giáo chủ thật bao la rộng lớn.
Tôi đi qua đoạn đường lần đầu mình đi xuống, nơi tôi xem Diêm Vương xử án, lần này tôi mới để ý cánh cổng phía ngoài có ghi. Tần quảng điện. Nơi này do Tần Quảng Diêm Vương cai quản.
Tần Quảng Vương quản lý sổ sách ghi chép tuổi thọ của con người và tất cả việc lành dữ của cõi U Minh.
Cung điện của ngài ở bên dưới tầng đá ngầm đáy biển, nằm về hướng Tây của hắc lộ Suối Vàng (tức đường Hoàng Tuyền). Tần Quảng Vương chuyên điều khiển việc khỏe mạnh, ốm đau, sinh tử của trần gian và quản lý việc cát hung chốn U Minh. Những người hành thiện tích đức sau khi hết thọ mệnh được tiếp dẫn siêu sinh. Người nửa công nửa tội được đưa đến điện thứ mười xét xử, sau đó được đầu thai làm người, tùy theo nghiệp của mỗi người mà quyết định thành nam hay nữ.
Người làm điều thiện ít, điều ác nhiều thì được áp giải đến đài cao, phía bên trái điện, gọi là đài gương “Nghiệt Cảnh đài”. Đài này cao một trượng, xung quanh có kiếng, treo ở hướng Đông, trên biển có đề câu: “Trước đài Nghiệt Cảnh không người tốt“. Hồn người chết sẽ thấy lại tất cả những việc mình đã làm khi sống, bao nhiêu tội lỗi đã gây tạo, nay phải xuống Địa ngục chịu sự trừng phạt. Sau khi xem hết các tội lỗi thì chuyển qua điện thứ hai để thọ hình phạt theo tội đã gây ra….
Điện này chỉ chuyên về xét xử nên ba chúng tôi đi theo đám người đang la hét giãy giụa vì bị đưa sang điện thứ hai chịu tội…
Sở Giang Điện.
Ngục này nằm ở đáy biển, dưới tầng đá ngầm phía chính Nam, gọi là địa ngục Đẳng Hoạt. Do Sở Giang Vương trông coi địa ngục Hoạt Đại (có 16 tiểu địa ngục với các hình phạt như: mây đè, phân thối, bị đâm, bỏ đói, bỏ khát, nấu máu, nấu một chảo đồng, nấu nhiều chảo đồng, bỏ vào cối xay sắt, đong lường, gà mổ, ao tro, chặt khúc, gươm lá đâm, chó sói ăn thịt, bỏ vào ao lạnh giá…).
Những ai lúc còn sống trên thế gian làm điều tổn thương đến thân thể người khác, gian dâm, sát sinh đều được đưa vào ngục này và các tiểu ngục để chịu khổ. Khi hết kỳ hạn liền được đưa đến ngục thứ ba để định đoạt tiếp hình phạt.
Chịu cực hình quá đau đớn và sợ hãi nên cũng như dương gian, các tội nhân luôn tìm cách bỏ trốn, liên kết với nhau thành bầy đàn để nâng cao linh lực, chống lại các quỷ sai, vậy nên luôn có một đội ngũ các quỷ thần thú được quỷ sai nuôi dưỡng dùng để hành hình, bắt bớ và đàn áp các vong hồn bất hảo.
Và theo cuốn sách của Vương rắm, anh ấy nói cho tôi biết có 1 quỷ thần thú cực mạnh của điện thứ 2 chuyên ăn linh hồn phạm nhân trốn chạy, và chưa ai thoát khỏi tay nó.
Nó nằm dưới đáy sâu nhất của Sở giang điện, do điện này có các hình phạt bẩn thỉu như phân thối, nghiền xay thịt… nên quỷ thần thú này có hình dạng nửa bọ nửa người, độc ác vô cùng, truy đuổi tận diệt các linh hồn không chịu chấp pháp…
Tôi hít một hơi, cuối cùng cũng phải đối mặt rồi.
Thì đi thôi hai anh, vậy bắt đầu đi từ đâu nhỉ…
Tuấn ve sầu nhìn cuốn sách và chỉ về phía trước, trước mặt tôi là một tòa tháp đen kì lạ, xây dựng theo kiểu đầu cắm xuống đất, móng chổng lên trời, tầng đáy nhô lên mặt đất, còn các tầng kia chìm trong đất nên không rõ là bao nhiêu tầng…
Từ trong tòa tháp đó vang ra toàn tiếng gào hét… thần sầu quỷ khóc… nghe váng hết đầu. Ba người nhìn nhau rồi không ai bảo ai, tự khởi động kết giới bảo vệ rồi lao về phía tòa tháp…
Về cơ bản, vòng quay định mệnh đã được khởi động rồi, đâu đó ngoài kia, các vong linh tiên hiền đất việt cũng đang ra sức bảo vệ non sông, tôi không thể yếu hèn được, vả lại còn tinh thần xả thân vì đạo nữa…
Trảm quỷ kiếm sau lưng tôi từ từ sáng rực lên…
-----------------------
Xem tiếp phần 3: Chín tầng tháp ma
Xem trọn bộ:
Bản quyền thuộc về tác giả Bóng đêm