04/06/2021 11:36 View: 3806

Truyện ma: Bí ẩn U minh giới (Phần 7)

… Tôi suy nghĩ mông lung mà thực sự là bế tắc vì không biết phải làm gì. Thằng Nam thì sợ quá chạy mất tiêu rồi, bên phe tôi mấy người canh Long mạch toàn người pháp lực yếu, vì họ ở đây chủ yếu là tác động tâm linh một chút để xua đuổi người dương nào vô tình lạc tới hay có nhã ý mua bán hay xây dựng nhầm vào nơi này.

U minh gioi phan 7, chuan de vuong bo tat, coi am, truyen ma co that

Họ đợi người có duyên phước, có thiên mệnh tới.

Người âm đã chết hiểu rất rõ về nhân quả và hậu quả khi động vào Thiên cơ, nhưng người dương tham lam thì không nghĩ vậy.

Lão pháp sư kiết ấn đọc một tràng thần chú gì đó rồi vung tay một cái, từ hư không xuất hiện chiếc chuông khổng lồ màu đồng đen họa tiết kì dị, giữa đêm khuya chỉ có ánh trăng sáng, giờ nhìn thấy quả chuông đen và Quỷ sâu nhi thấy rất đáng sợ. Lão dùng bùa gì đó đốt lên và lầm rầm niệm chú, gió cát mây mù nổi lên xoáy chúng tôi kẹt vào kết giới đen của lão. Từ các đám mây đen trên đầu, sét đánh ùng oàng vào quỷ sâu nhi khiến tôi bất ngờ.

Hóa ra đầu lâu người bị sét đánh luyện thiên linh cái lại có tác dụng hút sét. Và nó truyền luồng sét đó lên thân con sâu, nghĩa là toàn bộ vong nhi đều bị ăn đòn sét đó, đau đớn vô cùng. Trong cơn đau đớn đó, với tính cách trẻ con… đau là khóc, cả ngàn cả vạn cái mồm cùng gào lên ầm ĩ

… OA … OA … OA …

Tiếng khóc này dưới sự cộng hưởng của chiếc chuông quái dị phía trên làm cho âm thanh tăng gấp bội…

OA… OA…OOOOOOOAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA…

Tiếng khóc đúng là phải ví với câu Thần khóc quỷ sầu gì đó. Nó xoáy vào tâm can, ai linh lực yếu sẽ không chịu nổi rồi bị mụ mị đi và bị nó sai khiến. Không phải chờ lâu, bốn xung quanh tự nhiên xuất hiện các vong ma khác, các vong ma bị sự kêu gọi và dẫn dụ của Quỷ sâu nhi từ từ hiện thân, càng ngày càng nhiều.... đen đặc phía sau tên pháp sư…

Vong ta có, tây có, tàu có… mới chết có, chết lâu lâu có, chết lâu ơi lâu cũng có, dân đen có, binh lính có…. đủ hết.

Chúng tập hợp hết dưới trướng của pháp sư dễ có tới cả vạn đứa.

Tôi thi thoảng đi xem mấy thầy bà lên đồng, họ hay nói mượn binh mã của các thánh, ngàn quân, vạn quân gì đó để đi trấn yểm hay trừ tà… thường chỉ nghe vậy, chứ quân binh được cấp cho thầy thì phụ thuộc vào đạo đức và tuổi đạo của thầy chứ đâu cấp vô tội vạ được.

Còn tên pháp sư này dùng năng lực tà đạo để ép các vong linh mê muội đi theo như ong chúa điều khiển ong thợ, còn với người dương nó xui khiến cho mê muội mà tự tử, tai nạn hoặc điên khùng… mà người ta hay nói ma xui quỷ khiến.

Trở về trận chiến, âm khí mù mịt che lấp cả hẻm núi, lão pháp sư đã chuẩn bị tấn công. Tôi thầm trì ngũ bộ chú và xin chư vị giúp, xin xám hối vì không nghe lời chư vị xen vào việc bao đồng. Nhưng trong trường hợp lúc nãy nguy khốn của đám toàn chân giáo, tôi không đành lòng.

Bên tai tôi nghe tiếng thở dài Haizzzz…. một cái dài ngoẵng, tôi nghe có tiếng chư vị nói trong đầu:

- Thằng học trò bướng bỉnh, đã nói mà không chịu nghe… dù sao đã đến đây rồi, không cho con thấy một số năng lực, thì sẽ không tin mà tu đâu nhỉ…

Vừa dứt lời, tức thì tôi có một lực tác động cái Hự vào người, chân tay cứng ngắc như bị điểm huyện, một luồng điện chạy nhanh từ chân đến đầu làm đầu tôi quay mòng mòng, trong tích tắc tôi bị chiếm xác, đầu thì vẫn biết những gì mình đang làm mà không thể dừng lại được.

Tôi tiến lên phía trước (do chư vị điều khiển) đứng hiên ngang, lão pháp sư xua tay một cái đám vong âm đằng sau ào ào bay tới như rải trấu.

Tiếng chuông vang vang… OA… OA … OA…. như tiếng trống trận.

Tôi kiết ấn loạn cào cào rồi đập mạnh xuống đất. Từ lòng bàn tay xuất hiện chữ vạn sáng rực in xuống đất, khi nó in xuống thì nó quay tròn rồi cứ to dần, từ từ bằng cái mâm, bằng cái thúng rồi dần dần lan ra to hơn sân đình. Tất cả đám âm binh nhao đến đều bị ánh sáng trong vòng đó hất văng ra ngoài.

chuan de vuong bo tat, u minh gioi, coi am, truyen ma co that

Uy lực của Phật là giải thoát chứ không thiên về áp chế hay bạo lực, nên ban đầu là như vậy đã. Bên thầy pháp tà khí bốc lên ngùn ngụt vì lão đã đánh cược sinh mệnh vào đây rồi. Không gian tối thui vì tà khí giờ sáng lên vì kết giới chữ vạn.

Tôi bị điều khiển đứng lên kiết ấn chuẩn đề và triệu thỉnh ngài Chuẩn Đề Vương Bồ Tát. Đằng sau lưng tôi từ từ sáng rực như ban ngày. Tôi được điều khiển quay lại để quỳ xuống đảnh lễ ngài

… Trời ơi… trước mắt tôi hiện ra ngài Chuẩn đề 18 tay to như trái núi, người như bức tượng bằng vàng khổng lồ rực lửa. 18 tay cứ uốn éo múa máy giữa không trung. Giờ đây nhìn cảnh này, tôi thấy tôi như con kiến đang nhìn người bình thường ngồi thiền vậy.

Ngài Chuẩn đề to lớn kinh khủng, sức nóng tỏa ra khủng khiếp luôn. Tiếng chư vị nói:

- Con có duyên phước nên nay được diện kiến Phật mẫu chuẩn đề, thị hiện trừ tà, câu chú của ngài trong ngũ bộ chú, con phải nhớ trì niệm hàng ngày để chủng tử Phật của ngài lan tỏa trong tâm con….

Tôi tự hào quá chỉ biết nói dạ trong tâm.

Lão pháp sư thì biết đã xong cuộc nên đứng im không nhúc nhích. Từ trên tay ngài Chuẩn đề là các pháp bảo bỗng biến thành những bông hoa sen khổng lồ, 4 bông sen bay ra trấn 4 góc của đám âm binh tạo kết giới bất khả xâm phạm. Nội bất xuất, ngoại bất nhập. 

Một bông sen nữa thì bay vào chính giữa kết giới. Nó nở to và bốc cháy ngùn ngụt… tất cả tà khí phía trong đều bị thanh tẩy. Cái chuông của lão pháp sư bị hút bay về phía bông sen và tới nơi thì cháy ra tro. Lão pháp sư mắt chứ A mồm chữ O quỳ mọp xuống không nói lên lời. Khung cảnh cực hoành tráng.

Từ không trung, có tiếng nói vang lên:

- Con hãy trì ngũ bộ thần chú cho mọi người cùng nghe…

Hic hic… chết tôi rồi… tôi vốn nhát nói chuyện giữa đám đông, nay lại bị đẩy lên đọc ngũ bộ chú làm mẫu. Khác gì cây văn nghệ của lớp phải hát giữa toàn trường đâu. Huhuhu… ngại thiệt chớ…

Tôi không có sự lựa chọn nào khi cơ thể bị tác động và đẩy lên phía trước, tôi không biết chư vị và Ngài Chuẩn đề có ý gì không… cơ mà đâm lao rồi theo lao thôi. Tôi nói:

- Các vị dưới cõi âm đã đau khổ nhiều rồi, nay có duyên với chư vị ở đây, tôi chỉ là một học trò nhỏ, chỉ học thuộc 5 câu chú, nay ai muốn rũ bỏ cảnh giới khổ đau này theo chư Phật tu học tìm cầu giải thoát, xin hãy đọc theo tôi.

…. ÚM LAM…
….ÚM XỈ LÂM…

Tôi đọc ban đầu còn ngại, mọi vong ở đó cũng ngại, nhưng rồi dần có người đọc theo, và dần dần toàn bộ mọi người ở đó đều đọc theo, cả vạn người đọc Ngũ bộ chú khiến âm thanh ầm ầm như sóng biển. Rồi ánh sáng từ những bông sen, từ ngài Chuẩn đề sáng rực như mặt trời, mọi người bắt đầu thay đổi.

Trang phục biến đổi, quần áo đẹp đẽ tinh khôi, chân tay bị gãy hay mất liền lành lại, người chết bệnh chết tật cũng khỏi luôn…. thật kì lạ. Trên bầu trời xuất hiện vô vàn chư vị thánh thần tới đón… mọi người từ từ bay theo chư vị theo cảnh giới cao hơn để tu tập tiếp tới khi giải thoát.

Nhiều người cảm ơn tôi, vẫy tay với tôi làm tôi cảm động quá mà bật khóc.

Rất nhiều người nói:

- Cháu hãy cố gắng giới thiệu cho nhiều người biết tới Ngũ bộ chú, câu chú của 5 phương Phật để tu sửa bản thân mình… chúng tôi biết muộn quá nên mất bao nhiêu năm tháng khổ đau ở đây, xin cảm ơn cháu….

Nam xuất hiện, nó không nhếch nhác như lúc ban đầu gặp mà quần áo tươm tất như học sinh cấp 3. Nó túm tay tôi nói

- Cảm ơn anh đã giúp em, giờ em có chư vị rồi, chư vị sẽ đưa em đi và dạy em…kia là chư vị của em.

Tôi ngước lên nhìn, một vị đạo sĩ tay cầm phất trần, quần áo trắng và râu tóc trắng tinh, tôi chắp tay lạy vị đó và vị đó mỉm cười. Nam nói:

- Em xin chư vị đi với anh, khi nào anh về thì em đi và chư vị ok rồi.

Mẹ… nó nói làm tôi sực tỉnh cơn mê, ờ nhỉ… mình còn sống và bao việc phải làm mà. Đây là đi thăm quan và thời gian sắp hết rồi.

Chư vị không tác động vào tôi nữa, để tự tôi làm gì thì làm, nhưng tôi nhìn thấy quỷ sâu nhi vẫn còn đó. Ồ… chắc chư vị kiểm tra gì mình đây. Tôi đánh bạo đi về phía nó, Nam tò tò đi theo, con sâu rất lớn như đoàn tàu và lũ trẻ vẫn rấm rứt khóc…

Tôi từng nhớ có một bạn đạo được chư vị dạy… hãy trì ngũ bộ chú bằng lòng yêu thương…

Và ở cự ly gần, tôi thấy những khuôn mặt ngây thơ bị nạo phá thai, đứa đứt tai, đứa hở hàm, đứa cụt tay cụt chân… nói chung chết lúc nào thì xuống âm ở nguyên hình dạng đó… đáng thương lắm…

Tôi đặt tay lên mình con Quỷ sâu và trì chú… càng trì nước mắt tôi càng rơi… không kìm được tôi vừa khóc vừa trì chú, cuối cùng tôi khụy xuống khóc chứ không trì nổi nữa. Tôi cứ nhắm mắt khóc cho tới khi có tiếng trẻ con lao xao nên mở mắt ra….

Úi trời ơi… trước mắt tôi cơ man nào là trẻ con, y như nhà trẻ vậy… chúng nó đều rất xinh xắn và vui tươi. Nô nghịch chạy nhảy ầm ĩ… Chư vị nói:

- Đó là bài thử tâm của con thôi, nếu lúc đó con muốn tiêu diệt nó, chúng ta sẽ chấm điểm cho con trượt bài, nhưng con đã gạt qua nỗi sợ để yêu thương chúng, thể hiện được tâm từ bi của nhà Phật. Nên con được qua bài và chúng đã được giải thoát khỏi oan khí… con với Nam đi dạo một vòng nữa đi, thời gian không còn nhiều. Sau này thấy ai trót sai lầm nạo phá thai, hãy hướng dẫn họ nhận và thọ trì ngũ bỗ chú càng sớm càng tốt, đừng để lâu oan nghiệp chất chồng…..

Nói xong thì Ngài Chuẩn đề từ từ mờ dần rồi biến mất… lũ trẻ cũng theo chư vị bay lên và dần đi hết. Tôi cúi người vái chào và nhìn lại, cuối cùng chỉ còn tôi và Nam với đêm khuya. Còn lão pháp sư, ngay sau đó cũng bị bắt xuống ngục chịu tội, trên dương thế nơi lão làm phép, lão thổ huyết rồi chết tươi. Đệ tử và gia đình hoảng sợ chạy nháo nhác lo cấp cứu và sau lo hậu sự…

Lưới trời lồng lộng…. nhớ vậy là được rồi…

Tôi quay sang Nam và nói:

- Thăm quan tiếp chứ, có gì không biết hướng dẫn anh nhé. Lúc nãy đi qua phía kia anh thấy cái hang có tà khí mạnh. Vào đó ngó nghiêng đi

Nam có kẽ giờ tin tôi nên hăm hở đi theo, nó dặn tôi:

- Lượn nốt vòng rồi về nha anh, không là Minh Giới Môn đóng cửa đó.

- Ok e… đi nào…

Vậy là chúng tôi nhằm hướng chiếc hang thẳng tiến..

---------------------------

Xem tiếp phần 8: Hoa sen đen

Xem trọn bộ truyện ma có thật:

Bản quyền thuộc về tác giả Bóng đêm (Hoàng Tùng)

Ma