04/06/2021 11:36 View: 1799

Truyện ma: Luyện ngục thú (Phần 9)

…. Thấy mọi người kêu la rên rỉ đau đớn, tôi rối lòng không biết làm sao, chợt nhớ đến lần trước tôi trì chú cho đám cô hồn và họ nghe có sự đổi thay, cùng với việc suy đoán về cõi tâm linh biến hiện do tưởng thức nên tôi quyết định liều một phen

Luyen nguc thu phan 9, truyen ma co that, u minh gioi

Tôi nhờ Bác Giáp cho tập trung tất cả mọi người lại, những người bị thương tập trung ở giữa, tôi nghĩ các vị ở đây đa phần là pháp sư, cũng có học qua bùa chú rồi, nên trì chú theo chắc không có gì khó. Vậy nên khi mọi người tập trung khá đầy đủ thì tôi nói:

- Con xin mọi người trì Ngũ bộ thần chú theo con, đây là bộ chú đại diện cho 5 phương Phật, vì lòng bi mẫn mà cho phổ truyền. Xin mọi người yên lặng ngồi xuống và niệm theo con ạ…

Tôi bắt đầu đọc to lên từng câu một, rồi mọi người đọc theo.. cứ vậy rồi tôi đọc nhanh dần.

Hiệu ứng lan truyền nên chả mấy chốc mọi người đều thuộc và đọc trơn chu, cả vạn người đồng thanh đọc nên âm thanh ầm ầm như sấm động. Không khí thật hào hùng và trang trọng, thật xúc động lắm thay.. rồi bất chợt trên bầu trời hừng lên ánh sáng ngũ sắc, lần lượt chư Phật hiện ra to lớn hào quang chói lọi… các vị Phật rải những cánh hoa sen xuống phía dưới ban phước cho mọi người.

Trong số nhiều người ở đây, có nhiều người biết đến Phật pháp nhưng đa phần là không, nhất là những chiến sĩ bộ đội thời gần đây bị hiện tượng chống mê tín tẩy não nên không tin có tâm linh ma quỷ, tuy chết đi thì đã hiểu chết không phải là hết nhưng nói đến Phật vẫn còn 10 phần nghi kị…. thì nay chư Phật vì lời hứa khi thuyết thần chú nên đã hiện thân ban phước.

Sau giây phút ngỡ ngàng, mọi người đều quỳ hết xuống đảnh lễ chư Phật, ai cũng nghe trên Thiên gióng 3 hồi chuông …boong .. boong …boong… như chấp nhận sự quy y của mọi người, thật xúc động. Rồi tất cả đều biến đổi, họ trở nên trẻ trung hơn, tươi đẹp hơn và lành hết những vết thương…

Trên trần gian không thiếu những ví dụ về sự hồi sinh sau khi mắc bệnh hiểm nghèo rồi trì chú, đọc kinh, ấn tống kinh sách mà khỏi bệnh… tuy nhiên nhân giới thì hiện tượng đó diễn ra khá lâu, còn dưới âm gần như xảy ra tức thì…

Khoảng 30 giây thì linh ảnh chư Phật từ từ biến mất

Chứng kiến cảnh đó, Bác Giáp bật khóc và chỉ thốt được mỗi câu:

- Vậy là Việt Nam có cơ hội được cứu rồi…

Tôi không biết trả lời sao, vì điều đó thuộc về Thiên cơ, tôi sao biết được, tôi chỉ hi vọng… mỗi một người dân VN yêu nước đều nhận lễ Điểm đạo để có thêm một chư vị hộ độ, thì có nhiều cơ hội tăng phước giảm nghiệp. Càng nhiều người nhận lễ thì dân tộc VN càng có nhiều cơ hội thoát khỏi thiên tai dịch bệnh, chiến tranh bạo loạn…

Trước khi tiếp tục lên đường tôi có hỏi bác Giáp:

- Bác ơi, những tướng lĩnh khác như bác hiện giờ ở đâu, sao không thấy họ ở đây cùng bác chiến đấu?

Bác nói:

- Dù cho là đại đế, đế vương, tướng lĩnh… khi phát động một cuộc chiến tranh hay phản chiến tranh mà mục đích không vì bá tánh lầm than, mà chỉ vì mục đích của cá nhân mình, thì sẽ bị đọa ngục Đao sơn địa ngục, chịu nỗi thống khổ chiến đấu mãi không thôi..

Tôi từ biệt bác Giáp, cụ tôi và chúng tôi lên đường đi tiếp

Mọi người tập trung chia tay bịn rịn lắm, tôi đi một đoạn rồi quay lại nhìn, thấy trong ngực mỗi người đều có ngọn lửa, ngọn lửa của lòng nhân từ, của niềm tin, của hi vọng… Họ không còn sống nhưng vẫn âm thầm chiến đấu bảo vệ non sông. Tự nhiên tôi cảm thấy xấu hổ với họ, vì chưa làm tròn trách nhiệm giới thiệu đạo pháp tới cho mọi người, nhưng tôi cùng các bạn tôi sẽ cố gắng hơn nữa, khó khăn không lay chuyển…

Nghĩ tới đây, trong tôi bừng lên niềm tin mãnh liệt và ngọn lửa hi vọng cũng cháy bùng lên mạnh mẽ…

Luyen nguc thu, truyen ma co that, u minh gioi

Thuật rút đất đưa chúng tôi đi rất nhanh, gió cứ vù vù bên tai, khoảng hai tiếng đồng hồ sau chúng tôi tới địa ngục có tên Đao sơn địa ngục, hay còn gọi là Đao Sơn Kiếm Thụ. Địa ngục này đã có lần tôi nhìn thấy khi Ngài hộ pháp bị lão sư già mở kết giới đưa tới đó để làm giảm linh lực của Ngài để dễ bề tiêu diệt…

Đao sơn kiếm thụ nôm na là Núi đao rừng kiếm, tất cả khung cảnh ở đây đều là đao kiếm gươm giáo, nó giống như đao kiếm mọc lên từ dưới đất vậy. Đi không cẩn thận là bị đao kiếm sắc lém cứa đứt chân tay, thật là quá nguy hiểm. Ở đây tập trung đa phần là các thành phần bất hảo, các chiến binh thích đánh đấm, các tướng lĩnh thích chiến tranh và ngay cả những người có thú vui đá gà đá vịt, đấu chó chọi trâu….

Chúng tôi ở phía trên của đỉnh núi quan sát xuống

Địa ngục đao sơn kiếm thụ có rất nhiều khu tùy theo tâm thức và nghiệp lực của mỗi người mà có các hình phạt khác nhau. Vì VN và TQ chiến tranh hoài nên tâm thức chiến đấu mãi không thôi. Các vách núi cheo leo toàn đao kiếm, cây cối thì cũng là đao kiếm, lá cây sắc lẻm như dao cạo, động vào là máu chảy thịt rơi ngay.

Các dãy núi trùng điệp quây tròn lại tạo cho phía dưới khoảng không gian rộng lớn bao la như bãi chiến trường, dưới đó thì không có đao kiếm mọc lên như trên rừng núi này nhưng lại có đao kiếm kiểu khác…

Tu ..tu… tu… ùng …ùng… ùng….

Tiếng kèn hiệu và tiếng trống thục giục khiến chúng tôi chú ý, phía dưới thung lũng hai bên quân đã được dàn ra và chuẩn bị sáp vào nhau chiến đấu, một bên là quân đội vong linh VN, một bên là quân Tung Của… Quân tung của đông hơn bên ta cả chục lần… kèn trống vang lên là bắt đầu hai đạo quân theo chiến thuật ào lên đánh chém tới tấp. Tiếng kêu la hò hét quá trời, tôi như được sống lại thời kì oanh liệt của ông cha ta ngày xưa.

Tôi cõng bà lão vì bà sợ bị thương, còn Tuấn ve sầu dùng bùa “cương thi chi thuật” khiến da thịt chúng tôi cứng đét như cương thi, giảm thiểu tối đa đao kiếm cắt vào người.

Đang len lỏi qua vùng đao kiếm thì chợt tôi thấy người đàn ông trung niên ăn mặc kiểu kiếm khách Nhật Bản, đội nón lá che gần kín mặt, nhìn kĩ khuôn mặt như có vết chàm vậy…

Anh ta đang ngồi ngậm cọng cỏ, thảnh thơi nhìn trận đấu khiến tôi chú ý.

Chúng tôi đi trong này thi thoảng có gặp một vong ma lạc đường, hay gặp kẻ đi săn thú địa ngục… nhưng không thể nào ung dung tự tại như vậy được… anh ta liếc nhìn tôi và tôi cúi đầu chào xã giao, anh ta nói:

- Cứ trên này mà xem, xuống giải quyết được cái gì đâu…

Thực sự là chúng tôi cũng chưa biết làm gì trong tình cảnh này. Trận chiến phía dưới đang diễn ra long trời lở đất, đánh nhau đì đùng quá trời, đao kiếm vang lên ầm ĩ, la hét, kêu khóc, tiếng kèn tiếng trống khiến cho không gian thêm ầm ĩ… bên Tung của tuy đông nhưng bên VN kiên cường hơn, lại có nhiều chiến tướng và các thần cấp thấp hỗ trợ kiểu gà nhà…

Nói sao nhỉ… đây giống như một nơi chịu cực hình, nhưng dành riêng cho những người cùng một nghiệp, đa phần cùng là đồng chí đồng đội sát cánh bên nhau chiến đấu nên giờ cùng xuống đây, bên TQ muốn tiện thể xử lý luôn một lượt, để tránh họ di tản đến các cứ điểm quân sự chống lại chúng. Tuy là tội nhân, nhưng xả thân vì nước nên họ không phải chịu cực hình nếu không có ý định bỏ trốn qua Núi đao rừng kiếm, đợi hết nghiệp thì chuyển sang phần ngục khác … còn có những khu rừng đao kiếm khác thì tội nhân sẽ bị đao kiếm chém đến nát bét mới thôi, rồi tái sinh lại bị tiếp.

Do những tội nhân này trung với nước và hi sinh nên các quỷ sai và các vị thổ thần ở đây cũng ưu ái, tuy nhiên bên TQ lại khác, đường dương họ đi xâm chiếm, chết rồi cũng muốn tận diệt nên các quỷ sai và thổ thần giúp bên VN chống lại họ nên mãi họ chưa đánh được… nhưng lần này thì khác. Vì tôi thấy trong đoàn quân bên tàu khựa có hàng trăm người len lỏi qua các cánh quân và từ từ xếp một trận đồ bát quái trận.

Bên TQ mỗi lần tiến sang đất VN đều bị kết giới sấm sét đánh bật trở ra, cố tình vào sẽ bị đánh cháy đen… trận đấu đang giằng co thì các pháp sư bên TQ bắt đầu lập kết giới. Cứ 8 người 1 nhóm và lập thành 64 nhóm như vậy… kiểu như tương xứng với 64 quẻ kinh dịch.

Tôi đếch hiểu tụi nó làm vậy có ý nghĩa gì, nhưng từ những nhóm đó các cột ánh sáng xanh lam tỏa ra, kết nối với nhau thành một trận đồ mà tôi gọi là bát quái trận. Người TQ luôn coi trọng hình thức màu mè, nhưng nhóm này đi đông và quy củ, có lẽ đã được chính phủ tài trợ và đã có tập dượt trận đồ này nhiều lần, bài bản

Họ lại không tập trung bắt quỷ thú mà lại tập kích đánh thẳng vong linh người Việt, thật là quỷ kế.

Theo như tôi được biết, lần giàn khoan HD981 lấn vào Việt Nam là chúng trấn ở đó để phá long mạch, và bắt được hắc long. Trận đó tuy thu phục được hắc long nhưng hắc long tạo bão khiến 981 cũng phải rút về.

Từ các trận đồ của quỷ thú sư, chúng giăng kết giới mới phá kết giới của bên VN, sau đó chúng triệu hồi vô vàn quỷ thú tới để tấn công quân binh nước Việt. Trong đó có 5 quỷ thần thú hùng mạnh hơn cả… bao gồm Dã nhân sư, Xích hống, Thiết ngưu, Sói địa ngục và Khô lâu đại sĩ…
Năm quỷ thần thú này to lớn như tòa nhà, uy lực kinh người, chuyên dùng sức mạnh cơ bắp…

  • Xích hống tựa như con sói nhưng mang lớp vẩy tê tê cứng như thép nguội, đao kiếm không thể xuyên thủng. Nó dùng móng vuốt tấn công… lướt tới đâu thì đầu rơi máu chảy xuống đó…
  • Dã nhân sư là một con dã thú hình người đầu sư tử… hai tay 2 chùy gai, vung lên đập xuống uy lực như vũ bão, tầm xa nó đập tầm gần nó cắn xé… kinh khiếp vô cùng
  • Thiết ngưu quỷ là một con trâu sắt mình người, chiếc búa to khổng lồ mà nó vác nhẹ như không… nó đập vào chỗ nào là người văng tứ tung bốn hướng… lại di chuyển nhanh như hổ báo… địch muôn vạn người
  • Sói địa ngục là kẻ phụ các quỷ thần ở quỷ môn quan, luôn phải xích lại bằng xích luyện từ địa ngục, là kết tinh của bản năng cầm thú nên rất khát máu, thả ra là đại khai sát giới chứ không có đường lùi
  • Khô lâu đại sĩ là một bộ xương khổng lồ, hấp thụ hào khí của các anh hùng trong thiên hạ, võ công cái thế, tính tình hào sảng, thích chiến đấu làm vui, mặc bộ giáp sắt như samurai thể hiện tinh thần võ sĩ đạo…


Các tiểu thú và quỷ thú, quỷ thần thú được triệu hồi lên thì bên TQ như hổ thêm cánh… chỉ một lúc mà bên VN vơi đi quá nửa, bên VN phải rút lui vào kết giới. Được thế, quân TQ có sự hỗ trợ của quỷ thú tấn công như vũ bão, ngoài Khô lâu đại sĩ thì tất cả quỷ thần thú đều say máu. Quân ta chống trả yếu ớt và một lát thì tan tác vỡ trận, tôi từ trên cao nhìn xuống lúc đầu thấy ai cũng có ngọn lửa nhỏ, ngọn lửa của niềm tin, của lòng yêu nước… Toàn đoàn quân như một rừng nến khổng lồ… giữ vững tinh thần trước quân TQ. Vậy mà giờ đây… phải nói là như đèn leo lét trước bão chứ không phải gió nữa.

Tôi đặt bà lão xuống và bảo bà đợi chút rồi quay lại hỏi Vương và Tuấn:

- Các anh cũng sống trên đất Việt, ăn cơm và uống nước Việt, giờ các anh có muốn cùng em góp một chút sức lực cho tổ quốc không.

Tuấn và Vương nhìn nhau một chút rồi gật đầu kiểu cũng có chút miễn cưỡng, chắc do thấy tôi hăng quá. Tôi bảo Vương:

- Anh giúp em xuống đó đi…

Vương họa bùa đốt cho chúng tôi lá đằng vân, rồi cả ba nhấc người bay từ đỉnh núi xuống. Đã có bạn nào mơ được bay chưa nhỉ… kiểu bay chấp chới không cao không thấp và rất khó điều khiển.

Tôi chao mình từ trên núi xuống, tinh thần bảo vệ non sông dâng lên ngùn ngụt, cây trảm quỷ kiếm của tôi sáng lên kêu u u u… cây kiếm ngũ sắc này của tôi tượng trưng cho cả Kim mộc thủy hỏa thổ… mà tôi xài chưa rành, đa phần là hên thôi. Nay đang trên thế cưỡi lưng cọp, tôi quyết chết cũng phải anh dũng. Tôi hét to…

Nam quốc sơn hà nam đế cư
Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịc lỗ lai xâm phạm
Như đẳng hành khan thủ bại hư…


Tôi vừa bay xuống vừa đọc to bài thơ mà tôi tâm đắc, tôi thấy trào dâng niềm yêu nước, điện chạy đì đùng trong người…. đám TQ thấy tôi đọc bài thơ đó thì rúng động giảm sự tấn công, còn bên ta thì xốc lại tinh thần.

Khi còn cách đất một khoảng… tôi dồn tất cả sự căm giận vào thanh kiếm sử ra một chiêu “nộ vấn thiên” bổ thẳng một lực kiếm khí vào đám TQ. Ở vô hình này có cái hay, tâm càng tập trung về việc gì thì việc đó càng dễ thành, vậy nên luồng hào quang ngũ sắc từ Trảm quỷ kiếm của tôi phóng tới chẻ một phát khiến đất rách một đường chạy dài cả km, sâu đến mấy mét. Đám quân ở đó bị vụ nổ bắn dạt ra hai bên dọc theo miệng vết nứt và chết cả mớ.

Các chiến tướng và bên tôi thấy vậy hò reo xốc lại tinh thần chiến đấu.. Còn bên TQ không có chiến tướng tử tế, bởi những chiến tướng có tâm có tầm… họ một là siêu thoát, hai là quân tử không chịu tham gia xâm chiếm… nên TQ toàn phải nhờ thế lực đen…

Nộ vấn thiên … của tôi sử dụng ra đã đưa cuộc chiến ở Đao sơn địa ngục đi sang một trang mới mà tôi cũng không ngờ tới…

-------------------------

Xem tiếp phần 10: Cái tôi của kẻ sĩ

Xem trọn bộ: LUYỆN NGỤC THÚ - TÁC GIẢ BÓNG ĐÊM 

Bản quyền thuộc về tác giả Bóng đêm

Ma