…. Tôi chém ngang một nhát nữa, ánh sáng xoẹt ra hình vòng cung đẩy dạt đám thú địa ngục lùi về sau cả trăm mét, tạo nên khoảng cách giữa hai đội quân gần 200m. Đám quân bên Tung Của thấy tôi thi triển kiếm pháp kinh người thì lùi lại đề phòng và thủ thế chứ không tiến lên ngay. Còn đám thú địa ngục cấp thấp thì như chó săn ào lên để tấn công chúng tôi.
Bên ta, binh sĩ lùi hết phía sau chúng tôi rồi.
Vương rắm và Tuấn ve sầu cũng đứng sau lưng tôi, không ai bảo ai cùng thi triển bùa phép, Vương đốt bùa kiết ấn, xung quanh chu vi tầm 50m xuất hiện các cọc trụ có đầu nhọn rồi từ đó phóng ra nhiều luồng sét đan vào nhau như mạng nhện, nghe cứ xèo xèo… như lúc trạm điện cao thế đóng điện vậy.
Đám yêu thú lao vào kết giới sét bị giật ra tro rồi từ từ tan vào hư không. Đúng như câu ……đánh cho tan hồn nát phách.
Còn Tuấn quán tưởng và triệu thỉnh Ngộ không, vị đại thánh xuất hiện to lớn vung gậy đập túi bụi vào đám yêu thú đang nhao lên, y như người lực sĩ cầm cây gậy khổng lồ đập lũ chuột, chả mấy chốc đã giết sạch đám yêu thú nhao lên đợt đầu.
Còn tôi dồn tất cả sự căm hận, xoay mấy vòng rồi chém ra chiêu “trảm sát quang” quét ngang vào đám yêu thú phía trước hàng lính. Ánh hào quang như lưỡi liềm khổng lồ phóng ra cắt một loạt yêu thú đứng đầu làm hai khúc, và chỉ nổ “Ầm” một tiếng khi bị Khô lâu đại sĩ dùng yêu đao cản lại.
Đám yêu thú còn lại chạy dạt đi hết, dù sao chúng cũng sợ bị đánh hồn xiêu phách tán mà.
Giờ chỉ còn lại 5 quỷ thú và 3 chúng tôi.
4 quỷ thú không nói gì liền ào lên tấn công, ngoài kia, khô lâu đại sĩ vẫn yên lặng quan sát.
Quỷ thú chọn đối thủ và nhào lên tấn công, thấy chúng nó to lớn và dũng mãnh, tôi cũng hơi e ngại. Tuy nhiên tôi không có nhiều thời gian để suy nghĩ, vì Thiết ngưu quỷ và dã nhân sư nhào tới Vương rắm, nhào vào hẳn trong kết giới để tấn công, với chúng thì kết giới không đáng sợ, tôi rất lo lắng cho Vương khi thấy tình cảnh đó.
Vương rút 2 lá bùa triệu hồi xoa mạnh vào nhau bốc cháy sáng rực trong kết giới, từ hai hố không gian khổng lồ phía sau phóng ra hai quỷ thú đánh văng quỷ thú Thiết ngưu và dã nhân sư.
Bọ quỷ phóng ra, hhai mũi kiếm đâm tới tấp như máy khâu vào dã nhân sư, dã nhân sư gầm rú đỡ đòn… phía bên kia pháp sư Tung của vội lập đàn hỗ trợ, trì chú đì đùng, phía bên này 2 quỷ yêu của chúng có một vòng tròn như bong bóng nước. Các chữ tàu hiện ra lúc ẩn lúc hiện như một kết giới hộ thân cho chúng nó.
Kim sư điểu nhảy chồm vào Thiết ngưu và tấn công tới tấp… hai nhóm quần thảo nhau quyết liệt…rung động cả 1 khu vực… những ánh lửa, sấm sét… rung chuyển trong kết giới của Vương lan cả ra phía ngoài hàng trăm mét đủ biết độ quyết liệt của trận đấu.
Sói địa ngục nhao đến Tuấn, vừa nhảy bổ lên không để vồ xuống thì nghe thấy “Chát” một tiếng.
Gậy như ý đã quật vuốt một phát từ dưới lên đánh trúng cằm Sói địa ngục khiến nó bay ra xa, nó vùng dậy gầm gừ rồi lại lao vào tấn công. Tuấn thấy vậy bèn họa bùa rồi phất tay lên “Thủy Ngục”… bỗng nhiên xung quanh Ngộ Không và chó Sói xuất hiện bong bóng nước rồi cứ vậy hút nước bên ngoài vào, chỉ một lát là hai người bị giam trong quả bóng nước.
Tuấn bên ngoài 2 tay múa ấn liên hồi để hỗ trợ đại thánh chiến đấu với sói địa ngục… ban đầu Sói quỷ bị dính đòn liên tục, da thịt rách tươm, lòi cả xương ra ngoài…
Xích hống nhào đến chỗ tôi, tôi vung kiếm chém bừa về phía nó với tất cả phản xạ vốn có. Ánh kiếm xoẹt về phía nó thấy “choẻng” một cái tóe lửa chứ nó chả xi nhê gì. Xích hống vốn có lớp vảy như tê tê nên rất cứng, chưa kể được các pháp sư Tung của hỗ trợ kết giới hộ thân nên gần như đao kiếm bất nhập. Bản thân nó lại to khổng lồ nên tôi chẳng biết nên làm sao… Hai bàn tay nó như hai chiếc gàu máy xúc bổ phầm phập vào tôi… nhờ có bùa vân du của Vương nên tôi nhào qua nhào lại như con khỉ để tránh né.
Thi thoảng tôi cũng chém lại được một phát nhưng chả si nhê gì, nên tôi vừa tránh đòn vừa nghĩ cách đối phó với nó cũng đủ mệt…
Phía bên này, Vương rắm cũng ngã ngũ, một tiếng “Uỳnh” vang lên, kết giới vỡ tan tành, các cây cột tạo kết giới bị phá hủy vỡ bắn tung tóe… Bọ quỷ và Kim sư điểu bị oánh văng ra hai nơi trông thật thảm hại…vì quỷ thú bên Tung của có vòng hộ thân nên đánh nó không suy chuyển, nó đánh lại thì vãi đái vãi cứt…
Bên Tuấn sau khi Đại thánh chiếm được tiên cơ ban đầu, oánh sói quỷ tan nát thây thì nguyên thân nó hiện rõ… Nó biến thành con sói lửa kết tinh từ dung nham núi lửa nên nóng hừng hực… Thủy ngục bị đun sôi và bị hủy khiến nước nóng bỏng bắn tung tóe như vỡ nồi hơi… Tuấn dùng vân du văng ngược về sau mới tránh được quả bom nước đó… anh ta văng về sau mà tinh thần bấn loạn, loạng choạng mãi không thôi…
Còn bên tôi cũng chả kém, đang mải nhìn hai người kia… Xích hống tung vuốt vả mạnh một cái, tôi chấn kiếm cản lại. Cú vả như gàu máy xúc đánh trúng, tuy có kiếm trấn lại mà tôi văng cả trăm mét, đầu óc nhộn nhạo quay cuồng. Tinh thần chiến đấu giảm hẳn…
Bên Tung của hò reo vang dội, khí thế bừng bừng… bên tôi thì như con mèo nhúng nước
Tôi chưa nghĩ ra cách gì nữa… quân bên chúng ta im phăng phắc, nín thở đợi kết cục không hay. Rồi bỗng nhiên kế sau lưng tôi có giọng ông lão cất lên…
NAM QUỐC SƠN HÀ NAM ĐẾ CƯ
TUYỆT NHIÊN ĐỊNH PHẬN TẠI THIÊN THƯ…
…
Tiếng đọc nhỏ nhưng dõng dạc… đọc đi đọc lại nhiều lần và mỗi ngày một lớn. Giọng đọc đó lan truyền đến toàn bộ binh sĩ, mọi người ban đầu lác đác đọc theo… nhưng về sau thì toàn bộ cùng đọc, khí thế hừng hực trở lại… ngọn lửa niềm tin lại bùng cháy
….
NHƯ HÀ NGHỊCH LỖ LAI XÂM PHẠM
NHỮ ĐẲNG HÀNH KHAN THỦ BẠI HƯ..
…
CHÚNG TAY SẼ BỊ ĐÁNH TƠI BỜI… BỊ ĐÁNH SML..
Tôi lẩm nhẩm vậy… nhưng đánh sao đây, trước khí thế của chúng tôi, lũ yêu thú chùng lại một chút, bên Tung của cũng đỡ hò hét. Tôi quay lại nhìn cụ già… cụ bị Xích hống vả trúng mất một nửa thân dưới, người nhập nhằng như tivi bị nhiễu sóng, có lẽ sắp tan biến, tôi nhào tới đỡ lấy cụ và hỏi dồn..:
- Cụ có sao không ạ, cụ có sao không ạ..?
Tôi lúc đó quéo lưỡi lại không biết nói sao hỏi sao nữa, ngoài cụ ra có biết bao nhiêu vong linh con dân đất Việt bị đánh tan hồn phách hoặc bị thương đâu đó. Cụ già nhìn tôi cười nói:
- Cảm ơn con, ta không sao đâu
Tôi hỏi cụ:
- Sao cụ nhiều tuổi này còn ra trận làm gì?
Cụ bảo:
- Không những ta mà còn rất nhiều cụ già và em nhỏ khác cũng xung lính ở đây.. còn giặc thì còn đánh
Hic hic hic… tôi không biết nói gì cả…
Ngày hôm nay là ngày giỗ của tôi, con cháu nó làm cơm mời tôi và nhiều người trong họ về dự mà chúng tôi không về được. Con cháu nó xin chúng tôi phù hộ tụi nó, nhưng điều tốt nhất chúng tôi có thể giúp con cháu… là ở đây chiến đấu bảo vệ non sông.
Con hiểu rồi… con đã hiểu rồi… chúng con thật ích kỉ khi chỉ xin các cụ phù hộ tiền bạc và tình duyên để thỏa mãn bản thân. Không được như ý thì trách móc gia tiên tiền tổ không phù hộ… mà biết đâu các cụ đang chiến đấu để cho con cháu cõi dương ấm no hạnh phúc…
NHỮ ĐẲNG HÀNH KHAN THỦ BẠI HƯ…
… Tiếng hô vẫn ầm vang… như lời sông núi ngàn xưa vọng về, như truyền thống của cha ông, như tinh thần bất diệt hiên ngang… Tôi đặt cụ xuống và nói:
- Cụ yên tâm… chúng con sẽ tiếp bước theo con đường cha ông đã chọn.
Cụ cười bảo:
- Đứa chắt của tôi đã được cậu điểm đạo, ngày nó nhận lễ tôi vui lắm, tôi phải tạo duyên mãi mới đưa được một đứa vào đạo, đánh đổi hết âm đức vốn có để xin một suất học… nên tôi chỉ mong nó tu học nên người. Cảm ơn cậu đã hướng dẫn nó…
Mấy người lính chạy lên đưa ông cụ về sau, tôi quay sang Vương và Tuấn hét to:
- Các a nhớ chuyện võ quyền thề chứ, xin chư vị giúp đi…
Vương và Tuấn nhìn tôi gật đầu, chắp tay lên trán khấn nguyện và trì chú… Quỷ thú bên Tung của bắt đầu lao tới tấn công đợt 2…
-------------------------
Xem tiếp phần 11: Hào khí Đông A
Xem trọn bộ: LUYỆN NGỤC THÚ - TÁC GIẢ BÓNG ĐÊM
Bản quyền thuộc về tác giả Bóng đêm