04/06/2021 11:36 View: 1870

Truyện ma: Luyện ngục thú (Phần 8)

Chia tay xong chúng tôi đi tiếp về phía đông, hướng về Hàn băng địa ngục, trên đường đi, chúng tôi tới một ngôi làng lớn nằm sát biển. Biển này rất rộng và phía xa chỉ toàn màu đen kịt nên tôi gọi là biển địa ngục, vì chả biết tên là gì.

luyen nguc thu phan 8, truyen ma kinh di

Ngôi làng này khác với những nơi khác trong địa ngục, vì nó giống như doanh trại quân đội thì đúng hơn. Mọi người đi lại tấp nập, chuẩn bị mọi thứ cọc trụ, bùa chú, các quỷ thú và thần thú cấp thấp, rất nhiều pháp sư tập trung ở đây, mọi người ở khu làng này được tự do hoạt động và di chuyển như cõi dương, chứ không ủ dột đau khổ như người âm.

Chúng tôi di chuyển khắp nơi và gặp rất nhiều binh lính của Việt Nam, những người đã chết trận từ xưa tới nay cũng ở đây, chung tay xây dựng ngôi làng.

Những người trong làng rất niềm nở và vui vẻ, họ như các đồng chí đồng đội cùng chí hướng. Họ biết chúng tôi không có ác ý, biết tôi cùng dân tộc và biết chúng tôi đã đánh mấy trận vang danh nên họ ngưỡng mộ lắm. Những thanh niên dẫn chúng tôi tới gặp vị chỉ huy của làng, chúng tôi cảm ơn và đa tạ rối rít. Vì ít nhất họ cũng là bậc tiền bối, có người hơn chúng tôi cả vài trăm tuổi chứ chẳng ít gì.

Bọn tôi bước vào trong ngôi nhà nhỏ đơn sơ, trong này có một người ngồi quay lưng lại, hình như đang bàn kế hoạch gì đó. Cả 3 người chúng tôi cúi người đảnh lễ chào và mấy người chỉ huy quay lại…

Ôi chu choa… người lãnh đạo ở đây là Bác Võ Nguyên Giáp… thật bất ngờ. Tôi xúc động không nói lên lời, cứ lí nha lí nhí…

Cháu chào bác.. hức hức…

Hai ông anh khăm khẳm không khai hẳn và cho cho hẳn xin xin hẳn thì không biết bác Giáp là ai nên cứ trố mắt nhìn. Bác Giáp nói mấy người lui ra để nói chuyện với chúng tôi, và bảo chúng tôi ngồi xuống ghế. Sơ lược là thế này..

Cũng như đường dương, TQ thường phát động tấn công vào các đại huyệt của đất Việt thì dưới đường âm Trung Quốc cũng bành trướng rất nhiều rồi, đã thu phục và luyện thành rất nhiều Quỷ thần thú. Tuy nhiên hiện tại VN chưa bị xâm chiếm là vì bốn đại huyệt của Việt Nam do tứ linh Long, Lân, Quy, Phụng trấn giữ cùng các vong linh anh hùng và bá tánh không chịu siêu thoát mà ở lại, họ chung tay bảo vệ non sông.

Sống họ cũng xả thân vì nước, thác cũng bảo vệ non sông.

Bác Giáp chỉ cho chúng tôi thấy mọi người đang tập trung lập trận đồ. Bác nói tiếp:

- Tuy nhiên, muốn chống lại được chúng thì cần phải có cả đường dương nữa. Ai cũng có nghiệp quả, nên một quốc gia xảy ra binh biến là do cộng nghiệp của cả một dân tộc, nếu ai cũng như các con, chịu tu học Thiên đạo, trì chú niệm Phật… nghiệp lực gia giảm, chư Phật hộ độ… thì nghiệp quốc gia cũng vì thế mà được gia giảm. Khói lửa binh đao sẽ được hoãn hoặc can qua nhẹ nhàng….

Tôi chợt nhận ra, bác Giáp khi mất đã được chôn ở quê hương, hướng ra biển… vì TQ từ xưa nay chuyên tấn công đường biển vào. Và Bác đã biết trước nên nơi bác chọn cũng là để hiển linh bảo vệ non sông.

  • Phía bắc có Đức Thánh Trần.
  • Miền trung có Bác Giáp
  • Vậy còn 2 đại huyệt nữa… chúng tôi sẽ phải tìm hiểu..

Tôi thăm dò bác về thực lực của TQ, bác nói TQ thực lực rất mạnh, nhất là đã thao túng được hầu hết các quỷ thần thú cũng như Hắc long của biển, các Yêu thú này có thể hô phong hoán vũ, tạo các con bão đẩy tới VN để càn quét.

Như chúng ta thấy, khi một vong ma xuất hiện thường có gió lạnh thổi, nổi da gà

Nếu một đám cô hồn theo thì có thể tạo ra một cơn lốc nhỏ, ai đã từng đốt vàng mã thì có thể thấy rõ hơn, họ lao vào tranh tiền vàng tạo thành một con lốc nhỏ cuốn tung tiền vàng đang cháy lên cao..

Còn quỷ thần thú như Hắc long…. nó sẽ tạo thành một cơn bão, nếu nhiều quỷ thú hợp lực thì sẽ thành siêu bão tấn công VN. Các vong linh bá tánh đất Việt, dùng hết năng lực để ngăn cản, làm giảm uy lực của bão khi vào đất liền, hoặc cố gắng cho nó đổi hướng, nhưng TQ quá mạnh nên nhiều khi cũng bó tay.

Nhất là giới trẻ cõi dương giờ ăn chơi sa đọa, đâm chém và nạo hút phá thai nhiều… nên phước chả có bao nhiêu mà toàn nghiệp nặng… vì vậy âm đức gia đình bị trừ gần hết. Âm đức quốc gia cũng vậy… nên ma quỷ hoành hành, họa xâm chiếm đang tới gần mà họ đâu biết. Vậy nên giờ Thiên đình cho phép VN được phổ truyền tâm linh, mọi người tiếp xúc với tâm linh để biết chết không phải hết, mà biết sợ quay đầu làm lành lánh dữ, nhất là phép linh thông qua việc điểm đạo…

Chúng tôi và Bác còn chia sẻ nhiều lắm, nhưng kể ra thì rất dài. Bác có nhờ tôi điểm đạo cho mọi người ở đây, nhưng tôi nói:

- Con cũng chỉ là học trò thôi, mọi việc con đều phải xin phép Thầy con, vả lại dưới đây có ngài Địa Tạng… ngài ấy sẽ hướng dẫn những ai có Tâm.

Bác dẫn chúng tôi đi thăm quan, các pháp sư ở đây lập thành từng nhóm, bố trí thành từng khu vực để sử dụng trận pháp cho tiện… tôi đang đi thì có một pháp sư gọi tên mình, quay lại nhìn thấy quen quen nhưng tôi cũng chưa nhớ ra là ai. Người đó liền đi đến đảnh lễ bác Giáp rồi giới thiệu là cụ nội tôi.

Tôi ớ người ra và nhớ đến tấm ảnh thờ ở nhà, vội quỳ xuống chào cụ, cụ đỡ tôi lên nói giọng rất xúc động. Đại khái là tự hào vì tôi, và tôi cố gắng làm đạo giúp cho nhiều người biết đến đạo, được điểm đạo và trì ngũ bộ chú… dù gian khổ cũng không thoái lui.

Nói về cụ tôi, xưa còn sống cụ cũng có tu học và là nhà nho nghèo thời Pháp Mỹ, cụ chỉ thờ ngài Thái thượng lão quân và cũng có một số chuyện linh ứng khi làm đạo. Khi cụ mất thì được xung quân dưới này phụ trách mảng kết giới để bảo vệ đại huyệt cùng với một số người như cụ nữa.

Do Thầy có cho phép được điểm đạo cho người thân nên tôi điểm đạo cho cụ…. ấn chứng của cụ là thấy ngài Thái thượng lão quân xuống cấp lệnh cho thăng cấp, và bản thân thay đổi từ bộ đồ nâu sòng kiểu dân quê xưa, lên một bộ đồ đạo sĩ như mấy tiểu đồng nấu linh đan… Thật vi diệu.

Tôi trao NBC và dặn cụ trì niệm chăm chỉ, sau này có gì thì xin phép các quan để về báo mộng cho tôi..

Tôi cùng Bác Giáp và cụ tôi cùng mọi người đi thăm quan tiếp thì phía trên trời cao, mây đen vần vũ kéo tới, bác giáp nói:

- TQ lại tới đánh rồi đây.

Từ trong mây ẩn hiện những bóng rồng đen cuồn cuộn nhào lộn và gầm thét, nhìn như màn hình 5D to khổng lồ trên bầu trời vậy. Lúc sau không gian đã trở nên tối mịt mùng và các hạt mưa bắt đầu trút xuống. Tôi kéo bà lão sát lại, cùng bác Giáp và mọi người vào vị trí ẩn nấp và chuẩn bị chiến đấu.

Các hạt mưa dưới âm rất lạnh, nhưng không những thế, nó dần càng lạnh rồi từ từ đông cứng như những cục đá rơi tới tấp xuống, một lát sau mưa lại biến thành những mũi tên băng lao sầm sập xuống đất… giờ tôi mới biết ý nghĩa của từ mưa tên.

Bác Giáp ra hiệu phòng ngự, các cụm pháp sư ở từng vị trí bắt ấn và họa bùa vào không gian. Các điểm pháp sư trấn đó sáng rực lên và tạo thành nhiều cột ánh sáng, cột sáng này như mạng nhện nối vào nhau và tạo thành một vòm vòng cung che phía trên tầm 50m.

Nhìn từ ngoài như tấm khiên cong bảo vệ khu vực trước sự tấn công của Tung Của. Trận mưa băng tiễn bị khuất phục vì không thể xuyên qua được kết giới. Tôi mừng quá nói:

- Như này thì an toàn rồi.

Bác Giáp lắc đầu:

- Chưa chắc đâu con, TQ lắm trò lắm

Từ trên trời, mấy con rồng đen giận dữ lao xuống biển làm bắn lên trời những cột nước khổng lồ, dưới sức của gió bão, những cột nước khổng lồ được cuốn lên cao và xoáy tít như lốc xoáy rồi lao thẳng tới kết giới bên chúng tôi... Trên đường đi, nó được tiếp thêm lực của hàn băng chi thuật nên đóng băng lại, như những mũi tên băng nặng hàng triệu tấn lao vào kết giới…

Rầm… rầm …rầm… các mũi tên băng khổng lồ liên tiếp lao vào kết giới khiến kết giới dần bị thủng và yếu dần. Dù bên Việt Nam cảm tử chống cự nhưng độ thất thế thấy rõ. Các cơn mưa băng tiễn nhỏ len qua lỗ thủng mà Đại băng tiễn gây ra lao xuống gây sát thương cho bá tánh phía dưới.

Gần chỗ tôi có ông lão bị thương ở chân, ông lão này mặc đồ trùm kín người, khuôn mặt thì có râu bạc chắc già lắm rồi, cứ chầm chậm lê theo chúng tôi từ đầu tới giờ, nhưng vì không đi cùng vào chỗ ẩn náu nên bị trúng tên băng ở chân ngã lăn ra.

Đợt tấn công tiếp theo thì kết giới đã bị hở nhiều lắm, nhiều pháp sư bị thương nên kết giới yếu, tôi thấy một đại băng tiễn lao thẳng xuống chỗ ông lão nên chạy bung ra khỏi chỗ nấp lấy thân che cho ông lão, khởi động Trảm quỷ kiếm hộ thân. Đại băng tiễn đánh trúng kết giới hộ thân vỡ tan tành thành nhiều mảnh, lạnh toát và làm tôi chấn động tâm can muốn té xỉu, cổ nhợn lên như muốn ói máu.

Thì ra đại băng tiễn không chỉ là một mũi tên băng khổng lồ mà nó còn được họa vào đó những cấm thuật đen để quyết ám hại mọi người phía trong kết giới. Ông lão đỡ lấy tôi hỏi:

- Con lao ra làm gì, con không sợ chết sao.

- Con ra giúp ông, ai chết cũng vậy thôi ạ. Giúp được ai thì con giúp chứ nghĩ gì nhiều. - Tôi đáp.

- Ồ, con cũng có lòng nhân đó, nãy con làm gì mà ông cụ kia biến đổi hay vậy. - Cụ hỏi

- Con điểm đạo và hướng dẫn cụ nội con trì chú thôi ạ.

- Con có thể điểm đạo cho ta không, ta cũng muốn vậy.

- Dạ, con không thể ạ. Vì con chưa được phép của Thầy con.

- Vậy con đọc thử mấy câu chú đấy được không.. ta nghe xem sao..

Hic… đang muốn ói máu, nước sôi lửa bỏng này thì trì chú ra sao, tôi nghĩ thầm, thôi thì đọc đại cho ông cụ rồi vào chỗ nấp không thì chết chắc. Tôi nói:

- Con đọc vài lần rồi cụ vào chỗ kia nấp với con, ở đây chết chắc đó cụ.

Tôi bắt đầu đọc, do sợ cụ ngãng tai nên tôi đọc NBC thật to:

ÚM LAM
ÚM XỈ LÂM
ÚM MA NI BÁT MÊ HUM

Bác Giáp và mọi người hò hét tôi mau vào chỗ trốn, vì chỗ trốn được Vương và Tuấn tạo kết giới nhỏ nữa. Tôi vừa trì chú vừa tạo kết giới từ kiếm bảo vệ cụ già khỏi mưa tên băng nhỏ. Tôi nhìn xung quanh thấy mọi người bắt đầu vỡ trận, trúng tên lăn lộn và kêu khóc váng trời.

Tôi không biết chiến tranh cõi dương như nào, chỉ thấy qua phim ảnh thôi, nhưng cuộc chiến cõi âm cũng khốc liệt và tàn bạo không kém. Mấy con Hắc long tập trung đẩy một cột nước khổng lồ như cột lửa của bom nguyên tử lên trời, và lốc xoáy khiến nó xoay tít rồi lao về phía chúng tôi.

Nó từ từ đống băng lại, một màu trắng chết chóc, lao tốc độ cao và xoáy tít như một mũi khoan… vậy là hết.

Tôi bảo với ông cụ… con không còn kịp điểm đạo cho cụ rồi, nếu còn cơ hội, sau con sẽ điểm đạo cho cụ ạ. Tôi an ủi cụ và an ủi mình. Mọi người nhìn nhau và nhìn mũi tên Đại của đại băng tiễn đang lao sầm sầm xuống, nó lao nhanh tạo áp thấp phía sau cuốn theo mây đen nên giống như một quả tên lửa khổng lồ đang bay.

Cụ già chầm chậm đứng dậy, cầm cây gậy tre kiểu đầu rồng như mấy người già hay chống cắm xuống đất. 1 tiếng …Suỳnh… vang lên, nơi chỗ cụ cắm gậy là trung tâm, sóng xung kích lan ra như ném đá xuống hồ. Và lan tới đâu thì một cái vòm trong suốt to ra đến đấy che cả cái vòm kết giới của chúng tôi.

Bên trong và bên ngoài nhìn ý như chúng tôi đứng trong một viên ngọc lớn. Đại băng tiễn va trúng “kim cang kết giới trận” của cụ liền vỡ tan tành, mảnh vỡ lớn rơi xuống biển làm nước bắn tung tóe, kết giới của cụ chẳng hề suy chuyển. Nhiều đợt tấn công tiếp theo của Tung của cũng không ăn nhằm gì.

Sau cái vòm đó tán xạ ánh sáng làm không gian sáng rực lên, xua tan mây đen và các bùa phép đen đang sử dụng ở đó, quân Trung Quốc thấy vậy liền biết gặp cao thủ nên rút lui, chỉ một lát sau là trời quang mây tạnh..

Trên dương thế, đài truyền hình hay radio đều đồng loạt đưa tin, con bão vào đất liền đã suy yếu và thành áp thấp nhiệt đới gây mưa ở vài nơi… dù sao ko bão cũng tốt rồi. Mong mỏi gì hơn nữa, mọi người chạy tới vây quanh cụ già, bác Giáp vòng tay cung kính chào và xin được hỏi danh tính. Cụ già cởi áo choàng trên người ra, để lộ khuôn mặt quắc thước, 2 mắt sáng như sao, và râu tóc trắng như cước.

Sau lưng cụ đeo một cái mai rùa..

Bác Giáp và mọi người cùng quỳ xuống đảnh lễ cụ, thần Kim quy trong truyền thuyết, vậy là tôi được gặp… hic… một trong bốn tứ linh của VN. Tôi đã từng nghĩ, tứ linh chắc là bốn con vật nhảy câng câng trên đường, và bắt được thì leo lên cưỡi cho sướng… ai dè…

Thấy cụ như tiên ông làm tôi bối rối không dám nhìn nữa, cụ mỉm cười và nói với tôi:

- Con cố gắng phát huy tinh thần xả thân vì đạo. Mong sao con giới thiệu được cho mọi người biết đến đạo và tu học, mọi người hỗ trợ con làm đạo đều được ban phước lành và VN sẽ được gia giảm nghiệp để tránh được kiếp nạn… nếu con vượt qua được Hàn băng địa ngục, sẽ có người gặp con đó.

Tôi quỳ xuống đảnh lễ và cảm ơn cụ, cụ chậm chậm đi rồi bỗng xẹt một cái thành một đạo hào quang biến mất. Tôi thấy mình không biết mơ hay tỉnh nữa. Tiếng kêu la làm tôi tỉnh người, phải giúp những người bị thương đã…

-------------------------

Xem tiếp phần 9: Ngọn lửa trong tim

Xem trọn bộ: LUYỆN NGỤC THÚ - TÁC GIẢ BÓNG ĐÊM 

Bản quyền thuộc về tác giả Bóng đêm

Ma