Khi nhắc đến bùa Thiên linh cái, người ta không thể không nhắc đến vụ án rúng động tỉnh Đồng Tháp 20 năm về trước. Kinh hoàng và quá man rợ là những gì người dân xung quanh nhà gã thầy bùa cảm nhận được. Vậy chuyện này liệu có thật không? Gã thầy luyện thiên linh cái như thế nào? Án mạng ra sao & công an đã xử tội hắn như thế nào.?
Tamlinh.org sẽ kể lại cho các bạn nghe chi tiết nhé
Cù lao Tân Huề, Tân Quới, Tân Bình (thuộc huyện Thanh Bình, tỉnh Đồng Tháp) có một ngôi mồ hoang, nằm chìm nghỉm dưới vũng lầy toàn cỏ dại xen lẫn bèo tây. Ngôi mộ ấy là của một tử tội, thầy bùa khét tiếng, kẻ đã hãm hiếp và giết 4 phụ nữ để lấy sọ luyện bùa phép.
Mỗi khi nhắc về gã, bất cứ ai ở cù lao Tân Bình cũng dấy lên những cảm xúc căm phẫn của riêng mình. Bởi trước đó trong tâm trí những người nông dân chân chất nơi đây, gã như là Đức Phật tái thế. Họ đã từng đặt hết niềm tin vào gã, để rồi khi tội ác của gã bị phơi bày, cả cù lao chìm trong bàng hoàng sợ hãi.
Hắn là một kẻ cuồng tín, vì tin vào phép tà thuật ma quái đã đi lừa các thiếu nữ, lập mưu giết hại rồi chặt đầu mang vào hầm bí mật thờ cúng để luyện pháp công. Vụ việc này chỉ được làm sáng tỏ khi Công an tỉnh Đồng Tháp mở một chuyên án điều tra…
1. Kẻ hành khất bí ẩn chọn nơi neo đậu
Cho đến ngày nay, về cùa lao Tân Bình, huyện Thanh Bình, tỉnh Đồng Tháp, hỏi chuyện về gã thầy bùa Phạm Văn Tuấn (sinh năm 1957) không ai là không biết. Người ta còn sẵn lòng ngồi hàng giờ kể cho chúng tôi nghe hàng loạt câu chuyện về gã thầy bùa tự xưng là có sức mạnh vô song này.
Ông Châu Văn Nhã, 54 tuổi, một người hàng xóm gã thầy bùa cho đến nay vẫn còn cảm thấy run sợ trước những gì đã diễn ra. Nay thì Tuấn đã phải trả giá trước pháp luật, vụ án trước đây đã lùi xa nhưng cứ hễ khi nhắc đến là ông Nhã lại cảm thấy lạnh hết sống lưng bởi sự dã man của tên giết người này.
Ông Nhã - Vẻ kinh hoàng vẫn hiện rõ trên nét mặt
Theo lời kể của ông Nhã thì vì nghe lời Tuấn khuếch trương, người dân cù lao tin rằng nếu như sau này nếu luyện xong Thiên Linh Cái, hắn sẽ có sức mạnh vô song, đạn bắn không xuyên thủng người, đi vào nhà tàng hình không ai biết.
Nhìn vào cuộc sống, thể chất cũng như phong cách của hắn lúc mới chuyển đến, ai ai trong ấp chúng tôi cũng nghĩ hắn nói đúng, nhất là chị em phụ nữ. Bởi hắn đánh trúng tim của chị em nói riêng và người dân ở cù lao này nói chung, khi chữa bệnh miễn phí cho bà con nơi đây.
Vốn dĩ Phạm Văn Tuấn không phải là dân gốc ở cù lao Bình Tân này. Gã quê ở một vùng miền quê nghèo Cần Đăng, tỉnh An Giang. Cuộc sống khó khăn ở miền quê đã xô đẩy gã trôi nổi kiếm sống đó đây trên chiếc ghe chồng chềnh sóng nước.
Vào một ngày khoảng những năm 1995, sau nhiều năm lênh đênh ghe thuyền bon chen cuộc sống, rồi hướng sơn (Núi Sam, Đồng Tháp) “tầm sư học đạo”, gã cập bến kênh Mã Trường, ấp Hạ, xã Tân Bình, huyện Thanh Bình, tỉnh Đồng Tháp. Buổi chiều hôm gã ghé bến phà, bầu trời cù lao Tân Bình bỗng đổ mưa, lành lạnh. Gã chọn nơi đây làm chỗ neo đậu, bởi gã nghĩ rằng nơi đây cách biệt với đất liền nên hắn có thể thực hiện những kế hoạch của mình.
Cù lao tân Huế
Là một người ít học nhưng bù lại gã được cái “mồm mép”. Đến đây ngày thứ nhất thì ngày thứ hai gã đã bắt chuyện với bà con khu ấp thân thiết như đã quen từ bao giờ. Gã nói với bà con gã là một người tu hành. Rằng trong thời gian dài, gã đã lên núi Sam thỉnh giáo sư phụ và được chỉ cho rất nhiều chiêu thức để trị bệnh và gã đang tích cực luyện Thiên Linh Cái, một ngày nào đó, mọi thế lực trần gian sẽ không còn làm gì được gã nữa, súng đạn không có giá trị với thân xác của gã.
2.Bốc thuốc, ăn chay, rất hoà đồng, đầy triết lý nhà Phật...ai ai cũng đều cảm phục
Không những nói, mà gã còn tạo được lòng tin nơi bà con xứ cù lao này bằng việc làm. Gã hỏi thăm những người trong cù lao ai bị bệnh gã sẽ thăm khám và chữa trị miễn phí cho họ. Y chữa bệnh bằng bùa kết hợp với bốc thuốc.
Ban đầu chẳng ai thèm để ý đến những lời lẽ trơn mứt đó của gã, nhưng lâu ngày, thấy gã một mình cô độc trên chiếc ghe, ăn chay trường và vui vẻ hòa đồng, mọi người bắt đầu chú ý và tin lời gã. Một người, hai người rồi ba người trong cù lao bị bệnh đến nhờ gã chữa trị.
Mặc dù bệnh không hết nhưng bị tiêm nhiễm những triết lý về Thiên Linh Cái và sức mạnh “ảo” của gã trong tương lai, ai đến với gã cũng tâm phục khẩu phục về người đàn ông kỳ quặc này.
Ban đầu gã trị bệnh một cách nhiệt tình và hết mình, bởi thế, gã sớm nhận được lòng tin nơi bà con nơi đây. Ai gã cũng nhận lời chữa, bệnh gì gã cũng trị. Một người phụ nữ ở An Giang nghe tiếng đồn y chữa bệnh tốt nên đã đưa người chồng bị bệnh HIV giai đoạn cuối đến nhờ y, y cũng nhận lời. Nhưng hai ba ngày nằm vật vã kêu rú trên ghe, không biết y chữa trị thế nào rồi anh ta cũng ra đi.
Những người khác bị bệnh nan y, bệnh viện trả về y cũng nhận lời chữa. Nhưng kết quả chết cũng phải chết. Thấy y tận tâm như vậy, ai trong cù lao cũng cảm phục y và tiếng lành ngày một đồn xa hơn. Từ đó có rất nhiều người từ khắp nơi tìm đến với gã, nhất là chị em phụ nữ trẻ đẹp. Với chị em trong cù lao này, gã là một “siêu nhân”, một Đức Phật tái thế vậy.
"Thầy" Hai Tưng - kẻ luyện bùa Thiên linh cái độc ác
Những lời ngon ngọt và việc chữa bệnh từ thiện của gã lại được tô đắp thêm bằng về bề ngoài hào hoa phong nhã. Ông Nhã nói về người hàng xóm cũ của mình:
Y cao lớn và khỏe mạnh lắm. Tướng đi nhanh nhẹn, giọng nói hào sảng y hệt con cái nhà võ. Bởi thế, dù đã luống tuổi nhưng thanh niên trai tráng trong cù lao thấy gã cũng nể phục. Hơn nữa, gã đến đây với đầy đủ giấy tờ nên chẳng ai nghi ngờ gì về gã cả.
Ngoài cái tên thầy bùa, trước đây gã còn được bà con xứ cù lao này đặt cho một biệt danh khác, thầy Hai Tưng. Cái tên có nguồn gốc của nó. Vì gã là một thầy bùa có vẻ hào hao, phong cách sống lập dị, đã thế, gã lại còn chữa bệnh không công nên bà con nơi đây bảo gã bị “tưng tửng”. Họ gọi gã là Hai Tưng là vì thế.
3. "Đại bản doanh" diễn ra tội ác của gã thầy bùa
Với vỏ bọc là một thầy bùa có khả năng chữa bách bệnh cứu người, danh tiếng của Hai Tưng vang rộng khắp cả vùng. Nhưng cái cảnh suốt ngày lênh đênh trên thuyền, không một mảnh đất cắm dùi khiến hắn không dưới đôi lần phàn nàn. Những lúc rảnh rỗi không phải "chữa bệnh cứu người" gã lại mon men rời con thuyền nhỏ của mình, ghé thăm những căn nhà trong ấp.
Lấy câu chuyện làm quà, gã ghé hết nhà này sang nhà khác trong ấp. Trong những câu chuyện không đầu, không cuối với gia chủ gã thầy bùa này không quên nhiệm vụ khoác lác về tài năng của mình. Không chỉ thế Hai Tưng luôn tỏ ra là một kẻ có hiểu biết sâu rộng. Nhờ tài khua môi, múa mép của mình mà hắn đã chẳng mấy khó khăn khiến những lão nông quanh năm chỉ biết đến ruộng vườn tin sái cổ.
Mảnh đất vườn ông Bảy cho gã thầy bùa Hai Tửng mượn
Những người dân nơi đây kể rằng, trong số những người nghe các câu chuyện thao thao bất tuyệt của Hai Tưng, thì ông Bảy Trợt (một lão nông trong thôn) được xem là người tâm đắc nhất những gì gã kể. Một phần là chỗ gần nhà, phần vì thấy gã còn khá trẻ nhưng đã tỏ ra là một người nhân hậu, lại có tài năng hơn người lên ông Bảy Trợt rất kết gã.
Không kể sáng sớm hay chiều muộn, cứ rảnh là Hai Tưng lại lui tới nhà ông Bảy Trợt để chuyện trò. Trong những câu chuyện kể về chiến tích của mình, gã thầy bùa thi thoảng lại than vãn về việc không có mảnh đất cắm dùi để có thể chú tâm luyện bùa chữa bệnh cứu người. Sẵn thiện ý làm phúc, thấy gã thầy bùa nhân đức ngỏ lời, ông Bảy Trợt không ngần ngại cho gã thầy bùa mới quen biết mượn mảnh đất vườn cách nhà mình hơn trăm mét để làm chỗ lương thân.
Như mở cờ trong bụng, Hai Tưng nhanh chóng mua sắm đồ gỗ để dựng căn chòi nhỏ làm chốn dung thân. Khi căn nhà nhỏ của gã thầy bùa dựng lên, ông Trợt cảm thấy vui lắm, vì nghĩ rằng từ đây Hai Tưng sẽ có điều kiện hơn để chú tâm luyện bùa chú cứu người. Nhưng sự thật phía sau ý đồ mượn đất của gã thầy bùa tàn ác thì ông không thể ngờ tới.
Dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng ông Võ Văn Giàu (43 tuổi, con trai ông Trợt) vẫn còn nhớ như in những câu chuyện về gã thầy bùa Hai Tưng, nhất là chuyện cha mình đã cho Hai Tưng mượn đất để làm nơi cư trú, ông Giàu cho biết:
Ông Võ Văn Giàu
Ngày mới tới, Hai Tưng thường xuyên chữa bệnh cho người ta mà không hề lấy tiền hay quà cáp, lại có dáng vẻ lại hiền lành.
Dù Hai Tưng còn ít tuổi, giống như mọi người, cha tôi rất nể phục bởi tấm lòng nhân đức của gã. Sau khi quen thân, thấy gã than vãn về việc không có mảnh đất cắm dùi để chú tâm hơn cho việc chữa bệnh cứu người. Chẳng toan tính gì, cha tôi cho gã mượn mảnh đất ruộng của nhà để gã cất căn tròi nhỏ làm nơi trú thân.
Không những thế, hàng ngày nếu gã gặp khó khăn gì cả nhà tôi liền hỗ trợ hết mình. Gia đình tôi chỉ mong rằng gã sẽ có một nơi ở cố định để lo việc chữa bệnh cho bà con. Chúng tôi không thể trị bệnh được như gã thì chúng tôi mong rằng mình sẽ góp cùng với gã trong những việc lành gã đang làm. Và thật sự từ khi có đất xây nhà, tôi thấy nhiều người đến chữa bệnh hơn, nhất là những chị em phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp. Ngày đó, tên tuổi gã nổi như cồn trong vùng cù lao này.
4. Thầy bùa Hai Tưng chỉ chữa bệnh cho phụ nữ trẻ
Khi tạo dựng được lòng tin của người dân cù lao Tân Bình, Phạm Văn Tuấn bắt đầu thực hiện âm mưu luyện Thiên Linh Cái. Gã không còn chữa bệnh tràn lan nữa mà bắt đầu “khoanh vùng” con mồi. Đó phải là những phụ nữ trẻ, đẹp. Những người có ngoai hình không “ưa nhìn” hoặc đã luống tuổi, gã đều có lý do để không chữa trị. Trước khi thực hiện ý đồ luyện Thiên Linh Cái điên rồ, đây là chiêu thức để gã thỏa mãn cơn “khát dục” của mình.
Được ông thầy nhiệt tình, niềm nở, bệnh nhân vui như “mở cờ trong bụng”. Nhưng họ không ngờ rằng, gã là một con thú háo sắc, chữa bệnh chỉ là cái cớ để gã thỏa mãn thú tính của mình.
Sau khi đưa con mồi vào “đại bản doanh” của mình, gã cho họ uống một ly nước mà gã đã chuẩn bị trước. Ông Nguyễn Văn Huệ, một nhân chứng tại cù lào Tân Bình nhớ lại:
"Trong ly nước đó là thuốc kích dục được pha sẵn. Sau khi con mồi đã ngấm thuốc, gã tha hồ thực hiện âm mưu của mình. Sau khi lột phăng đồ của các nạn nhân thỏa mãn thú tính, gã tiến hành “làm vệ sinh” vùng kín của những họ. Đó dường như là sở thích quái gở, biến thái của gã. Tất cả những phần lông thu gom được của các nạn nhân, gã đều cất giữ vào trong một cái bình để âm mưu luyện Thiên Linh Cái."
Một điều khiến cho các chị em tìm đến với gã ngày một đông, bởi gã rỉ tai cho họ rằng mình có những bài thuốc khiến các ông chồng trăng hoa của họ tự khắc biết đường trở về. Bài thuốc đó phải lấy “sản phẩm” từ vùng kín của chính họ.
Nghe nói thế, họ ngoan ngoãn cho phép thầy lột đồ của họ để “làm vệ sinh” vùng kín làm thuốc… Gã quy định khung giờ trị bệnh rất khác người. Gã bảo, để phương thuốc được hiệu nghiệm, giờ giấc trị bệnh cũng là một yếu tố tiên quyết. Buổi trưa từ 11 đến 13 giờ, còn buổi tối là sau khi mặt trời lặn. Thế nhưng, hiệu nghiệm và thuận tiện nhất là khung giờ vào buổi tối.
Đọc trọn bộ VỤ ÁN THIÊN LINH CÁI ĐỒNG THÁP
Tamlinh.org