Vậy sao không làm…
Quên – Main trả lời.
Em thấy sự việc căng thẳng quá, với hình như em thấy Main có gì khó chịu nên mới đỡ lời….
“Anh ơi, anh đừng chấp bạn em, do nó mới mất một đứa bạn nên mới trả lời vậy đấy ạ, anh đừng chấp người trần nhé, anh thương bọn em anh cứu vớt bạn em ạ, chứ để nó một mình nằm dưới mà xót xa lòng người phàm trần lắm ạ…
- Cậu chỉ được cái khéo mồm…
Rồi hắn nhìn về phía Main hỏi…
- Thế cậu định thế nào…
Em mới dậm vào chân Main kiểu ra hiệu nịnh đi, mày chưa nghe câu chưa qua sông thì không được quật *** vào sóng à. Main hiểu ý
- Do hồi bé, em còn bé quá nên em cũng không biết, em chỉ nghĩ đây là giấc mơ thôi. Rồi em thấy anh cho người tìm em, em mới nhớ ra em chạy ra đây tìm anh để hỏi chuyện thì xảy ra chuyện. Xin anh giúp đỡ, sau này em sẽ thờ cúng anh (sao nó mạnh mồm thế ớ, đã bảo không được hứa rồi, hứa là phải làm đấy không là rách việc).
Rồi hắn khẽ cười…
- Vậy ta giúp cậu lần này, nhớ những gì mà cậu nói đấy…
Em làm chứng - Em cũng nói chen vào. Hắn đứng dậy mồm lẩm bầm, phẩy tay một cái…
- Anh ơi, anh đừng đi vội em có chuyện muốn hỏi…
- Cậu muốn hỏi gì…
- Hồi chiều em nghe Main nói là ma da kéo V xuống để thế chỗ, vậy sao có 10 vong linh được siêu thoát cơ ạ? - Em hỏi…
- À đấy là lúc hồn vía cậu ta thoát ra gồm 3 hồn 7 vía chưa nhập được vào nên các vong linh ở đây tranh thủ 3 hồn 7 vía ấy mà đi lên. Chứ để cậu ta nhập vào rồi thì chỉ một người đi lên được mà thôi… À, muốn cậu ta không bị biến thành ma da thì hãy mời thầy về cầu hồn hắn lên nhé…
Nói đến đây hắn biến mất. Đúng lúc này thì bên kia hò reo là đã vớt được xác. Thấy vậy bọn em cũng thở phào nhẹ nhõm chạy ra… xem, bố mẹ V cũng có mặt ở đây, người dân cản không cho họ gặp con, nhưng bố mẹ nhất quyết không nghe chạy ra bằng được. Vừa chạy ra thì V trào máu mồm, mọi người nhìn vậy đều xót xa.
Họ bảo rằng người chết đuối khi người thân đến thì linh hồn họ nhìn thấy tức tưởi vì chết oan nên thế.
Kể cũng lạ, V ngồi chết trong tư thế khum người, lạ nhất là dưới nước 5,6 tiếng mà trong bụng không có tý nước nào. Vì dưới nước lâu quá, lại ngồi khum nên khi mang lên nắn kiểu gì cũng không thẳng ra được. Ông nội V phải lấy dao rựa cạy mồm rồi đổ rượu vào V mới từ từ duỗi thẳng người. Mẹ V khóc thét và ngất đi khi nhìn thấy con mình, tội nghiệp.
Bọn em theo mọi người về để sáng hôm sau tổ chức tang lễ.
Sáng hôm sau em xin mẹ cho em nghỉ học đi viếng bạn, mẹ đồng ý. Em chạy một mạch sang hội ngộ cùng lũ bạn mới, kiểu gặp được cả hội hiểu mình cũng vui các mày ạ. Sang đến nơi em thấy mấy đứa đang chờ em để cùng vào viếng, mỗi đưa góp 10k cho vào phong bì, đốt mấy cây nhang vái vái vài cái, em sợ cũng không dám nhìn thẳng vào ảnh.
Nói thật, em không biết tí gì về V vừa mới tiếp xúc thì V gặp chuyện nên mặt mũi em tỉnh bơ, chả có tí cảm xúc nào, nhưng nhìn mọi người thì ai cũng ủ rũ. Thấy ai cũng ngồi không chả nói năng gì em mới bắt chuyện…
- Main nói chuyện không qua mình biết chưa…
- Chuyện gì – Main hỏi…
- Chuyện cầu hồn V lên để cho siêu thoát tránh phải làm kiếp ma da ý…
- Để tang lễ xong rồi mình nói.
Đưa tiễn V xong, cả lũ mới hội họp bảo nói như thế nào cho người nhà tin bây giờ…
- Cứ nói thật thôi, - Thằng C bảo.
- Bảo là được cái N báo, vì ở đây ai cũng biết khả năng của Main nên sẽ tin.
Nghe cũng hợp lí vì cả cái phố này thì ai chả biết khả năng của Main còn cùng nhau chiến đấu chống quỷ, cả lũ thống nhất là chạy đi nói thật.
Bọn em mới chạy vào nhà V nói những gì mình biết. Mẹ V thì quá đau khổ chỉ biết nằm khóc, còn bố V thì giao hết việc cho họ hàng, đúng là một người nằm xuống cả nhà đau. Khi nghe Main nói xong thì họ quyết định mời thầy, mấy bà dì bảo thầy cao siêu chỉ có mời bà mà trấn yếm ông B thôi. Cả phố đồng ý.
Sáng hôm sau là thứ 7, em đi học về cơm nước xong rồi chạy một mạch sang bên nhà V, thì thấy họ đã mời được bà thầy. Bà đang ngồi cạnh Main và bọn thằng C, em liền nhảy vào hóng hớt, đang lẻn lẻn thì bà ấy nhìn thấy em liền vẫy lại bảo…
- Cháu cũng giống Main có thể giao tiếp với người âm, nhưng lần này thì chỉ có cháu giúp được thôi
Em thì đang lớ ngớ chả biết gì mục đích là chỉ nhảy vào hóng hớt, không ngờ lại bị dính vào. E mới đáp lại…
- Sao thầy không nhờ Main ạ, khả năng của bạn ấy siêu hơn cháu, để cháu nhìn được người âm thì lâu lắm ạ…
- Main không giúp được vì thần linh ở chỗ ấy quen biết cháu, cháu cũng hay thắp hương cho họ, nên cháu có thể trao lễ vật cho Hà bá để hà bá nhận lễ vật…
- Ơ, sao thầy biết cháu hay ra đấy thắp hương ạ?
Rồi bà chỉ ra cửa sổ nhờ người kia kìa, em mới quay lại hỏi Main…
- Ai vậy…
- Thủ lĩnh của đám vong linh bên chỗ hủm - Main nói.Em cũng đang ậm ừ thì mọi người bảo giúp làm phúc cháu ạ, rồi em gật đầu cái rụp. Bà thầy thấy em đồng ý bèn cười mỉm rồi quay ra dặn dò mọi người chuẩn bị đồ để cúng.
-------------------
Đọc lại:
KỲ I: (Tập 1) (Tập 2) (Tập 3) (Tập 4) (Tập 5) (Tập 6) (Tập 7) (Tập 8) (Tập 9) (Tập 10) (Tập 11) (Tập 12) (Tập 13)
KỲ II: (Tập 14) (Tập 15) (Tập 16) (Tập 17) (Tập 18) (Tập 19) (Tập 20) (Tập 21) (Tập 22) (Tập 23) (Tập 24) (Tập 25)
Bản quyền thuộc về tác giả Nguyễn Dũng