04/06/2021 11:43 View: 1592

Truyện ma: MAIN MỘT MẮT (Tập 21)

Sáng hôm sau em dậy mà uể oải khắp người, chưa bao giờ bị như thế này. Đang nằm ườn trên giường chả muốn dậy thì Main và đồng bọn sang chơi, giời ơi chúng nó vừa vào đã xơi hết đồ ăn vặt nhà em rồi, em còn chưa kịp ăn.

Main mot mat 21, truyen ma, tran yem, mat trai thay ma

Main lại gần hỏi em hôm qua có gặp chuyện gì không, rồi nó bảo chẳng hiểu sao hôm qua thế nào mà gió to lắm, mãi không hết, trẻ con thì khóc chó thì sủa.... Cả phố đang lo lắm đấy.

Thằng C đang ăn mới với lên…

- Main, kể cho nó biết đội mình đã gặp những gì đi, rồi cho nó vào nhóm luôn, trong nhóm có thêm người có khả năng đặc biệt thì an toàn luôn….

Rồi Main kể một mạch những gì đã xảy ra….

- À, chuyện này D thấy mọi người đồn ầm lên rồi, nhưng thấy năm sau chuyện cũng lắng lại – em nói…

- Thôi mày dậy lên đánh răng rửa mặt đi còn đi xem mọi người đang bàn cách đối phó, chẳng hiểu sao tao nôn nóng vụ này thế hihi – C nói…

- Thế mày chưa sáng mắt à, tao thấy mấy người trong nhóm mình mất đều là do bọn mình tò mò ấy… - M nói…

- Tao đéo đôi co với con gái - C nói… Thằng D nhanh lên đi…

Em thấy chúng nó giục thôi đành dậy chứ trong người mệt mệt kiểu gì ấy, oải hết người. Cả lũ đi qua nhà cô H thì thấy bà béo đã gọi thầy cúng các thứ để động thổ xin phép xây nhà, cả lũ đi qua chỉ lắc đầu. Tự dưng Main giật 1 cái…

- Có ai nghe thấy tiếng gì không…

- Không - cả lũ đồng thanh…

- Không là phải, vì tao đùa đấy…

- À mày đùa... mày có biết là cả lũ đang sợ không hả – M nói…

- Thôi đi nhanh lên.

Bọn em lên đến nhà văn hoá thấy mọi người đang họp bàn cách đối phó. Em nghe bác trưởng phố nói rằng bây giờ phải làm thế nào để thương lượng với bà béo, cho bà ấy không động vào cái hố thì cả phố chúng ta mới an toàn được. Vì trước khi về ông Kháu đã dặn rằng chỉ cần trận yểm không bị vỡ thì cô H sẽ không bao giờ có thể thoát ra, vì khi bị viên đá ấy hút vào nó sẽ phong ấn sức mạnh của cô H, ngày càng làm cô ấy yếu đi chứ không thể mạnh lên. Nếu bây giờ mà cô H mà thoát ra thì không ai nói trước được điều gì.

Cả phố cùng suy nghĩ... có người thì bảo hay mời ông Kháu về làm lại trấn yểm, có người thì bảo hay đào đất lên lấy máu của Main bôi vào... nhưng đều không khả thì vì cô H đã thoát ra đâu mà mời ông Kháu, nếu ông làm được thì ông đã làm luôn lúc cô H bị hút vào rồi chứ không phải để nguyên.

Còn múc đất lên lấy máu của H bôi vào thì vô tình trận yểm bị phá lại càng tai hại hơn.

Vậy nên đành thống nhất đi thương lượng với bà béo. Bác trưởng phố cùng với mấy ông già đại diện đi nói chuyện. Bọn em thấy vậy mới lon ton như nhũng chú gà con đi theo hí hí =)))

Đến nơi thấy mọi người, bà béo mặt hằm hằm…

- Các ông các bà lại đến đây có việc gì, lại muốn doạ dẫm tôi à……

- Thưa bà, tôi đại diện dân phố ngày hôm nay đến đây muốn thương lượng với bà một chuyện…

- Chuyện gì…

- Chả là thế này, bà cũng biết tình hình ờ đây là như vậy. Cô H cũng là hàng xóm của chúng tôi, mọi việc xảy ra cũng ngoài ý muốn, thôi bà làm phước xin bà nương tay đừng động vào chỗ đất kia, cũng là tốt cho bà, tốt cho cả 2…

Bà béo chắc tính đồng bóng lại ưa nịnh nên cũng thấy bùi tai…

- Đấy, mọi người nói vậy có phải dễ nghe, thuận cả 2 bên không, tôi cũng muốn dĩ hoà vi quý, thôi đuợc rồi như thế cũng được không sau xảy ra việc gì lại đổ hết tôi đây, chứ tôi không phải sợ con lăng loà này, vì tôi cũng không phải dạng vừa đâu, vừa vừa đâu. Mà là tôi không muốn mất lòng ngươid dân ở đây thôi…

Nghe thấy vậy thì mọi người thở phào nhẹ nhõm xin phép ra về, vừa mới đi được 10 bước thì mồm bà béo the thé lên.... đúng là con mụ ghê gớm lắc đầu nguây nguẩy. Bà béo vì muốn giám sát công trình nên thuê nhà nghỉ ngay gần đấy để đỡ phải đi lại.

Bọn em đứng đấy một lúc thì Main hỏi em có cảm thấy gì không? 

Đúng là không thấy gì thật, khí âm hôm qua cũng thấy chắc là bay hết rồi hoặc ánh nắng mặt trời cũng là nó tiêu tan. Đang nói chuyện thì cái M thốt lên…

- A, hôm nay rằm nè…

C mới thắc mắc:

- Rằm thì sao

M mới bảo rằng không nhớ những gì hứa với thủ lĩnh à, cả lũ chợt nhớ ra nhưng cũng gần trưa rồi, đi cũng không kịp lên Main mới rủ cả lũ về nhà Main ăn cơm, chiều đi cho sớm. Cả lũ nhất trí về nhà Main ăn cơm, nấu nướng xong xuôi đang ngồi ăn cơm thì mẹ Main nhắc

- Lần này bác cấm cả lũ không được táy máy tò mò gì chỗ nhà cô H đâu nhé, xảy ra chuyện gì nữa thì lại mệt đi đấy…

Cả lũ vâng vâng da dạ

- Nhưng bác ơi, bác có biết không, đứa bác dằn mặt là thằng C mới đúng. Chính nó, đứa đầu sỏ đấy bác ạ. - Em nghĩ trong đầu

Đến trưa nghỉ ngơi một tí, mỗi đứa góp 5-6 nghìn tiền lẻ mua ít đồ lễ chạy ra chỗ hủm thắp hương, nén hương vừa mới thắp lên thì thủ lĩnh xuất hiện. Hắn bảo rất vui và hài lòng khi Main đã giữ đúng lời hứa, nói chuyện một lúc thì em hỏi vấn đề của cô H, xem thủ lĩnh có biết gì không thì hắn bảo có biết trên phố có con quỷ tinh ấy, nhưng do nước sông không phạm nước giếng nên hắn cũng không can thiệp, hắn chỉ bảo cô H thực sự rất mạnh.....Rồi hắn tiết lộ, nếu như để so sánh sức mạnh của hai người thì hắn chắc sẽ thua, vì hắn là ma do tu luyện nên mới có quyền hành như vậy, nhưng cô H khi chết đi do uất hận quá lớn nên mới đi vào con đường quỷ tinh chỉ vì mong muốn trả thù. Nếu thoát ra chỉ có cách làm cô H bớt oán hận thì sức mạnh mới yếu đi.

Rồi hắn chỉ vào Main nói rằng

- Cậu hãy cẩn thận, đại nạn sắp tới, qua được thì phúc hưởng không hết, không qua được âu cũng là cái số…

Rồi hắn biến mất. Từ khi nghe câu nói ấy mà Main đâm ra lo lắng, thấy vậy C an ủi…

- Đừng sợ rồi chuyện gì cũng có cách giải quyết, huống hồ Main còn có máu của mình là vũ khí cơ mà…

Thằng này cục cằn là thế mà vẫn biết lo cho anh em ạ. Thấy thằng C nói vậy Main cũng bớt lo lắng. Ra khỏi chỗ suối rồi chia tay ai về nhà nấy. Đến tối thì C gọi em rủ đi chơi, nghe đi chơi là em thích rồi cũng tớn lên, chúng em mới chạy ra rủ Main và M, T cùng đi.

Đúng là ngồi với bọn này vui thật, chém không hết chuyện từ truyện con gà có trước hay quả trứng có trước, rồi thì chuyện Cơn mưa ngang qua của sêp”sss... toàn chuyện trên trời dưới biển vèo vèo cũng đến 10h... chúng nó mới chịu nhấc đít đi về.

Đi đến nhà cô H eo ơi, chỗ này nó cứ rùng rợn kiểu gì vậy, lạnh lạnh. Cả lũ im bặt không ai nói chuyện gì, tiếng chó sủa một cái mà ai cũng giật mình, nhìn vào chỗ đang xây không một bóng điện, giờ này chắc thợ xây cũng đi ngủ hết rồi...

 Uỳnh một cái mây đen kéo đến che hết ánh trăng, cả lũ bám vào nhau mà đi qua nhà cô H, chẳng hiểu sao lại đứng lại nhìn ánh chớp loé lên
vào chỗ cái cây…. 

-  Chúng mày ơi, hình như trên cây có cái gì thì phải… -M nói.

Cả lũ nhìn vào không thấy gì, xung quanh gió thổi vẫn mạnh, chó thì sủa ầm ầm, có con tru lên từng hồi…

- “Chúng mày có còn nhớ những lúc như thế này thì con mèo đen vs cô H thường xuất hiện không… - C nói….

- Nhưng con mèo đã chết rồi còn cô H thì đang bị trấn yểm mà… -M nói.

- Nhưng tao thấy giống như vậy, Main nhìn thử xem…

Chớp lại nổi lên, mọi người nhìn vào chỗ đang xây thì đoàng một cái ai cũng giật mình, M hét lên.

- Aaaaaaaaaaaaa….Chúng mày có thấy gì không, đừng bảo tao nhìn nhầm nhé…..

- Tao cũng thấy - T nói.

- Không nhầm vào đâu được, hình như là cô H. Main có thấy không?

- Không thấy… Dũng cảm nhận đi – Main bảo…

- Ừ để tao…

3 phút ngồi thiền…

- Tao không cảm nhận thấy gì, nhưng tao thấy có một thứ gì ấy chuyển động nhanh lắm, không thể định hình nó là cái gì… – Em nói…

- Chẳng nhẽ là bà H đã thoát ra…

Chớp lại vang lên, lần này không thấy gì thì Main lên tiếng…

- Thấy rồi, không phải bà H, có cái gì đang núp sau cái cây….Ra kiểm tra đi 

- Mày điên à, không nhớ những gì xảy ra à… - M hét lên.

- Nếu không kiểm tra thì sao biết được là cái gì mà cảnh báo…

Rồi thằng Main đi ra chỗ cái cây, để nó đi một mình không yên tâm biết là nguy hiểm nhưng em cũng đành đi theo nó, nhỡ đâu nó làm sao lại ân hận. Đến được chỗ cái cây thì gió cũng dừng, chỉ còn mấy vạch chớp qua bầu trời... đi một vòng không thấy gì cả lũ thở phào nhẹ nhõm quay ra thì có tiếng rơi bộp một cái ...........quay đầu lại thì con M lại thét lên.

- Ối, chúng mày ơi, có ai rơi từ trên cây xuống kìa..... 

Lần đầu nhìn thấy người chết, hoảng loạn quá em mới hét ầm lên, hét to hơn cả con M. Mọi người thấy em hét kinh quá mới chạy ra, bà béo cùng ông chồng phi ra. Thấy xác chết thì ông chồng mặt tái mét, mồm lắp bắp mấy từ không ai nghe rõ. Lúc sau công an xuống mới biết
là thợ cả xây nhà cho mụ béo.

 Khám nghiệm tử thi không thấy dấu hiệu gì bị giết mà cái chết thì giống hệt ông B, hên là không bị mất đôi mắt nhưng gương mặt có vẻ sợ sệt, chết trong hoảng loạn. Công an khám nghiệm rồi đưa xác về xét nghiệm thêm.

Công an vừa đi khỏi thì bà béo chửi đổng vài câu, còn ông chồng thì như kiểu mất hết hồn vía, chỉ lắp bắp mấy câu em nghe không rõ.

Xin đừng quay lại tìm anh, xin em…

Bà béo thấy chồng mình biểu hiện như vậy thì sợ làm mất mặt nên kéo chồng về. Mọi người hỏi Main có phải cô H làm không? 

Main bảo rằng

- Không phải cô H làm, nhưng người này chết hồn vía không còn như kiểu bị bắt hồn vậy, cháu không thấy hồn vía ông ấy quanh đây. Người làm được như  thế này thì chỉ có hồn ma cao siêu như ông B hoặc cô H, nhưng 2 người ấy hiện tại vẫn đang bị trấn yểm, vậy thì ai làm?

Mọi người thấy vậy bàn tán ra tán vào, rồi bảo muộn rồi... về nghỉ ngơi thôi. Do nhà em ở xa nên em được một bác đưa về, đề phòng đêm hôm một mình đi lại nhỡ gặp chuyện gì. Đi được một đoạn thì em nghe thấy tiếng ai cười, nhưng cũng không hẳn là cười, cứ lanh lảnh hoà lẫn vào trong gió. Em hỏi bác đi cùng có nghe thấy gì không? 

Bác bảo không, em đoán chắc nghe nhầm. Nhưng không hiểu sao cảm giác sợ sệt vẫn cứ bám lấy em từ lúc ấy.  Đêm hôm nay thật âm u.

Hôm sau em đang đi học về thì gặp hội Main, ước gì được học cùng trường bọn này, Main thấy em vẫy vẫy rủ vào quán uống nước. Chúng nó lại đang bàn tán vụ chết hôm qua, vì mọi người đang sợ sệt rằng không biết ai là gây ra vụ này, cách thích giết người thì giống hệt bà H. Thấy vậy Main mới rút ra 5 que nặn mụn (cái que như phi tiêu, mà nhọn ở đầu ý ạ) nó bảo nó mới mua, rồi nó mượn ông chủ quán nước trường cấp 3 gì, nó rạch vào đầu ngón tay để cho chảy máu, bôi hết vào 5 que nặn mụn ấy rồi phân phát cho 5 đứa bọn em. Nó dặn rằng từ giờ ai đi với nó cũng sẽ rất nguy hiểm, không biết đường nào mà đề phòng, nó chứng kiến nhiều cái chết của bạn bè lắm rồi, thế lên lần này nó không muốn ai phải ra đi trước mặt nó nữa.

Nó bảo nghe thấy lời bà thầy bói và thủ lĩnh nói chưa, năm nay là năm hạn của nó, mà ai đi cùng người hạn kiểu gì cũng bị liên luỵ thế nên đưa cho mỗi người một cái kim có máu để khi có bất kể chuyện gì xảy ra, thấy không khí thay đổi hay cảm thấy bất an trong lòng thì phải rút cây kim ra thật nhanh, chỉ cần cây kim này có máu thì có thể cứu lấy mình. Siêu hơn nữa là có thể làm tan biến hồn ma hay linh hồn quỷ dữ…

- Mày cứ đề phòng, chứ đừng tin vào số phận mày ơi, nếu bọn tao sợ đã không theo mày từ đầu đến cuối - C nói….

- Cứ để phòng, có kiêng có lành, có thứ bảo vệ bên mình cũng hay, cái này tao thấy không thừa, tao nhận – M nói.

Em cũng lấy, vì đã chứng kiến máu của Main có thể làm được những gì nên rất ham hố. Ngồi tí thì mẹ em gọi điện bảo quê ông Nội bị ốm, thế nên mẹ với bố về quê mất 5-6 ngày, bảo em tự lo cơm nước, tiền mẹ gửi cô hàng xóm

- Có gì sang lấy không thì sang ăn cơm bụi, mẹ dặn bác ấy rồi ăn gì cứ gọi về mẹ trả tiền.

Nghe đến vậy em sung sướng quá, thế là được đi chơi tẹt, khỏi cần xin phép ai. Thấy em "bơ vơ" nên Main rủ em về nhà ăn cơm, em cũng đồng ý luôn vì bố mẹ Main kiểu dễ tính lại nhiệt tình nên eM cũng không ngại. Vừa tiếp xúc 1-2 lần mà em đã ghi điểm trong mắt phụ huynh học sinh rồi, nhiều lúc còn nói dối cho Main hí hí.

Về đến nhà Main thì phải đi qua nhà cô H, thấy vẫn bình thường mà sao đêm về lại đáng sợ vậy nhỉ?  Người thi công thì vẫn thi công, người điều tra thì vẫn điều tra.

Đến nhà thấy mẹ Main đang nấu cơm em mới lăng xăng chạy vào giúp, gớm ở nhà mẹ em hò mỏi mồm gọi như gọi đò em còn lười cơ, đang ngồi nhặt nhau giúp bác thì bác S hàng xóm sang chơi, 2 bà lại bàn tán vụ cô H.

- … Có khi nào con H nó thức dậy không em…

- Em cũng không biết, em đang lo quá, vụ trước nó đến hại em một lần rồi, nó thoát ra lần này chắc em chết mất….

- Sao cô không mời thầy về dán mấy cái lá bùa….

- Em cũng tính thế đấy chứ em thấy mình có làm gì nó đâu mà nó thù đến bây giờ….

- Em nghĩ kĩ xem…

- Em thấy mọi người bảo hôm gặp nạn nó gọi em, em không thưa nên nó mới xảy ra chuyện, nhưng nào em có để ý trời thì mưa, em chỉ thấy bên ấy to tiếng, nghĩ việc nhà ai can thiệp hả chị, mình vào lại nhiều chuyện đúng không chị….

- Ừ, chị thấy cũng đúng nhưng cô phải làm thế nào đi chứ, trước tí thì cô mất mạng còn gì….

- Em thì em không lo, sống từng tuổi này có phải chết thì chết, nhưng em lo cho thằng Main kìa… Mà bây giờ không biết con H nó thoát ra chưa nhỉ… Mong là chưa, chứ không biết em ăn ở thế nào mà gặp phải đại nạn này…

- Thôi muộn rồi, chị về nấu cơm, buôn tí nữa hết mẹ buổi trưa mất…

Rồi bà ấy cắp đít đi về, em thấy trên nét mặt mẹ Main có điều gì lo lắng. Bữa cơm dọn ra mà không khí ăn cơm thật ảm đạm, không ai nói câu nào. Đang ăn cơm thì ông thợ xây đang xây nhà cô H chạy sang xin ít mỡ vì đang nấu cơm thì hết, mẹ Main mới đứng dậy lấy, trong time chờ ông thợ xây ấy tâm sự… 

- Anh ạ, không biết anh ở đây thế nào chứ em sợ quá rồi anh ạ…

- Sao chú sợ…

-------------------

Đọc lại: 

KỲ I: (Tập 1)    (Tập 2)    (Tập 3)      (Tập 4)       (Tập 5)       (Tập 6)         (Tập 7)         (Tập 8)        (Tập 9)       (Tập 10)         (Tập 11)       (Tập 12)       (Tập 13)

KỲ II: (Tập 14)     (Tập 15)      (Tập 16)        (Tập 17)      (Tập 18)        (Tập 19)       (Tập 20)        (Tập 21)      (Tập 22)        (Tập 23)      (Tập 24)    (Tập 25)

Bản quyền thuộc về tác giả Nguyễn Dũng

Ma